Bán Hạ là đích nữ của phủ Dược Hầu, không may bị tỷ tỷ ruột và vị Thái tử ca ca mà nàng đem lòng yêu thương thông đồng hãm hại, cuối cùng phải chịu cảnh mất mạng oan uổng. Không ngờ giây phút vừa mở m …
Bán Hạ là đích nữ của phủ Dược Hầu, không may bị tỷ tỷ ruột và vị Thái tử ca ca mà nàng đem lòng yêu thương thông đồng hãm hại, cuối cùng phải chịu cảnh mất mạng oan uổng.
Không ngờ giây phút vừa mở mắt ra, nàng thấy mình được trùng sinh về thời điểm vài ngày trước khi trở lại kinh thành. Mang theo ký ức từ kiếp trước, nàng từng bước vạch trần vẻ xinh đẹp giả tạo của tỷ tỷ cùng với lòng dạ độc ác nhưng cố giả vờ hiền lành của kế mẫu.
Cả kinh thành đồn rằng nàng là một thôn nữ quê mùa, nàng lại thể hiện sự cao quý và tao nhã vượt xa bọn họ.
Nhiều kẻ đặt điều chê bai nàng không biết chữ, thế nhưng nàng lại thông thạo đàn hát, thi họa.
Họ còn nói nàng ngu si ngốc nghếch, nàng liền vui vẻ đóng vai khờ khạo để tìm thời cơ trừng trị những kẻ từng khinh bỉ mình.
Những quý công tử từng chê bai coi thường nàng, giờ đây lại xúm lại vây quanh tranh nhau muốn cưới nàng về nhà, nói muốn cùng sinh con đẻ cái.
Cho đến một hôm, vị Thái tử nào đó lạnh lùng tra hỏi nàng với vẻ mặt tràn đầy ghen tức:
“Nàng nói xem, hôm qua nàng và tiểu Tướng quân biến mất cả đêm, rốt cuộc hai người đã đi đâu hả?”
Bán Hạ dở khóc dở cười đáp: “Liên quan gì tới Điện hạ?”
“Ta là vị hôn phu của nàng.”
"Ta đã thừa nhận bao giờ đâu?”
Thế là Thái tử mặt mũi đen sì, lạnh lẽo đáp từng chữ: “Ta không nỡ ra tay với nàng, nhưng xử hắn thì dễ như trở bàn tay nhé.”
Bán Hạ tức giận hét lên: “Nguyệt Bắc Dực, đừng quên ta và ngươi là kẻ thù không đội trời chung đấy!”
Thái tử Nguyệt Bắc Dực ngẩn người: “...”
Kẻ thù cái gì cơ?
truyện ra sao vậy ạ