[Thái tử bệnh kiều đầy cố chấp ❤️ Bạch nguyệt quang mềm mại dịu dàng.] Văn án: Cố Nguyên là đích nữ của Hầu phủ, dung mạo như ngọc, khí chất thanh cao, được xưng tụng là đệ nhất mỹ nhân chốn Trường An …
[Thái tử bệnh kiều đầy cố chấp ❤️ Bạch nguyệt quang mềm mại dịu dàng.]
Văn án:
Cố Nguyên là đích nữ của Hầu phủ, dung mạo như ngọc, khí chất thanh cao, được xưng tụng là đệ nhất mỹ nhân chốn Trường An.
Nàng có người thân yêu thương, có bạn bè chân thành, và còn có một mối nhân duyên thanh mai trúc mã khiến ai cũng ngưỡng mộ.
Không ngờ, đúng vào ngày người ấy mang sính lễ tới cửa, thánh chỉ từ hoàng cung lại đột ngột giáng xuống.
Vị Thái tử nổi danh cổ quái, cô độc lạnh lùng kia lại muốn cưới nàng làm phi.
Đêm tân hôn, Cố Nguyên hoảng sợ rưng rưng nước mắt.
Nam nhân thu lại ánh nhìn điên cuồng, nhẹ nhàng ôm lấy nàng, thì thầm như dỗ dành: “Nguyên Nguyên, đừng sợ.”
*
Cả Trường An đều biết Thái tử sủng ái Thái tử phi đến tận xương tủy, là một mảnh si tình, che chở từng chút một.
Ở chung lâu ngày, Cố Nguyên dần cảm thấy người kia không hẳn là kẻ đáng sợ. Có lẽ, nàng có thể thử yêu hắn.
Cho đến một ngày, ký ức kiếp trước bất ngờ ùa về.
Kiếp trước, Thái tử ép nàng tiến cung, gϊếŧ vị hôn phu của nàng, đe dọa cả nhà nàng. Cuối cùng, nhốt nàng trong tẩm điện xa hoa lạnh lẽo, khiến nàng tuyệt vọng đến mức uống thuốc độc mà chết.
Đêm hôm ấy, khi nhìn nam tử anh tuấn đang ngủ say bên cạnh, Cố Nguyên hạ quyết tâm trốn đi.
Nào ngờ, vừa bước khỏi giường, cổ tay đã bị giữ chặt.
Hắn mở mắt, ánh nhìn trầm xuống, khóe môi nhếch lên nụ cười không hề dịu dàng như thường ngày: “Nguyên Nguyên, nàng định đi đâu?”
*
Sau biết bao nỗ lực, cuối cùng Cố Nguyên cũng thoát khỏi tay Thái tử.
Nhưng ngay ngày hôm sau, nàng phát hiện mình đã mang thai.
*
1. Song trọng sinh, nữ chính khôi phục ký ức khá muộn, tình tiết cẩu huyết cổ điển.
2. Nam chính kiếp trước không sạch, kiếp này cả hai đều sạch.
3. Kiếp trước BE, kiếp này HE, bối cảnh hoàn toàn hư cấu.