[Truyện này là một hành trình ẩm thực nhẹ nhàng, tiết tấu chậm, đời thường là chính, mong mọi người yêu thích!] Bộ lạc Rắn Vương có một con rắn lười nổi tiếng. Cứ bơi được hai vòng là nghỉ nửa ngày, k …
[Truyện này là một hành trình ẩm thực nhẹ nhàng, tiết tấu chậm, đời thường là chính, mong mọi người yêu thích!]
Bộ lạc Rắn Vương có một con rắn lười nổi tiếng.
Cứ bơi được hai vòng là nghỉ nửa ngày, khiến các thú nhân luôn theo chủ nghĩa “tùy duyên” trong bộ lạc cũng lần đầu thể nghiệm cảm giác “hận sắt không thành thép”.
Chỉ cần bơi được một chút thôi mà Du Viễn à!
Du Viễn là một streamer toàn năng có tiếng.
Trong một lần trèo núi tranh măng với gấu trúc, cậu không cẩn thận trượt chân lăn xuống dốc, đập đầu vào tảng đá ngất xỉu tại chỗ.
Khi tỉnh lại, cậu phát hiện mình đã biến thành một bé con của tộc Rắn mới vừa phá vỏ chui ra đời.
Nghe nói để nuôi dạy cậu, a cha đã bắt đầu dạy cách dùng hình thú để di chuyển.
*A cha, a phụ là cách gọi cha mẹ ở thế giới này.
Du Viễn: “Tui lượn, tui lượn, tui lượn lượn lượn lượn. A, mệt quá.”
A cha nhìn con rắn nhỏ nằm thẳng đơ, lại nhìn quãng đường nó bơi được. Đi nửa ngày trời còn chưa dài bằng thân mình nó.
Sau nửa tháng huấn luyện, a cha và a phụ quyết định đặt cho bé con này một cái tên: Du Viễn.
Họ kỳ vọng, chỉ cần nghe tên thôi là đã biết mong muốn, hy vọng nhóc con này có thể đi xa một chút thôi cũng được.
Kết quả.
Năm ba tuổi, Du Viễn học được cách hóa thành hình người.
Từ đó trở đi, củ cải nhỏ ấy lạch bạch chạy khắp nơi, thà tiểu trong quần trong rừng chứ nhất định không chịu biến về hình rắn để di chuyển.
A cha và a phụ vừa lo vừa sợ, cảm thấy con mình hình như có bệnh.
Nhưng chẳng bao lâu, nhóc con lại thể hiện sự thông minh vượt xa đồng lứa, biết làm nhiều thứ kỳ lạ. Dù lớn lên không đi săn, thì chỉ bằng khéo tay và trí óc ấy, cũng có thể kiếm đủ đồ ăn để sống tốt.
A cha, a phụ yên tâm.
Quá sớm mà yên tâm.
Bởi vì...
Đứa nhỏ của họ! Đứa nhỏ họ vất vả nuôi lớn! Bị kẻ khác bắt đi rồi!
Một thú nhân lang thang đi ngang qua, bắt cóc mất!
Đứa nhỏ đến bơi còn không biết! Lại đi... lưu lạc rồi!
Mỗi ngày đều có món ngon.
Hướng dẫn sử dụng:
Cặp đôi chính đều là rắn, xin cân nhắc trước khi nhập hố.
Tác giả cực kỳ yêu thích viết về ẩm thực, tiết tấu chậm, văn phong nhẹ nhàng.
Nhân vật chính có không gian bàn tay vàng (không thể trồng trọt, không thể dừng thời gian, chỉ dùng để chứa đồ, có thể hiểu như một “kho chứa”).
Trong truyện:
Thú nhân là danh xưng chung cho tất cả các chủng tộc.
Á thú nhân là người đảm nhiệm vai trò nuôi dưỡng.
Thú nhân giống đực là những người không có khả năng sinh sản.
Thời gian trong truyện tính theo mùa, không có khái niệm năm tháng cụ thể.
Tầm nhìn nhân vật chính: Du Viễn × Xà Thương
Tóm tắt: Một chuyến du hành nói đi là đi cùng chú rắn đáng yêu!
Ý nghĩa: Cảnh đẹp nhân gian muôn hình vạn trạng. Em và ta cùng nhau ngắm hết.
Ủa lâu vậy rồi mà sao chưa có chương mới vậy ?