Lần đầu Minh Họa trông thấy Tiểu Thái tử là vào năm nàng bốn tuổi. Vẻ ngoài tựa tiên đồng của ca ca ấy đã để lại ấn tượng sâu sắc, khiến nàng không tài nào quên được. Đến tuổi cập kê, nàng được chỉ đị …
Lần đầu Minh Họa trông thấy Tiểu Thái tử là vào năm nàng bốn tuổi. Vẻ ngoài tựa tiên đồng của ca ca ấy đã để lại ấn tượng sâu sắc, khiến nàng không tài nào quên được.
Đến tuổi cập kê, nàng được chỉ định làm Thái tử phi.
Trong lòng Minh Họa tràn đầy mong ngóng, chờ đợi ngày được gả vào Đông Cung. Thế nhưng, nàng đâu biết rằng, tấm lòng nàng trong sáng như vầng trăng rằm, còn suy nghĩ của hắn lại hiểm sâu như cống rãnh.
Thái tử chỉ coi trọng binh quyền của phụ thân nàng mà không hề có chút tình cảm nào với nàng.
Minh Họa quyết định hòa ly, để tìm cho mình một nam nhân khác, người có thể hiện thực hóa giấc mộng hôn nhân của nàng.
Thái tử Bùi Liễn nhìn tờ đơn hòa ly trên bàn, cầm bút son và vẽ một vòng tròn lên đó.
Minh Họa: "Ngài có ý gì vậy?"
Bùi Liễn: "Sai chính tả."
Minh Họa: "??? Ta đang muốn hòa ly với ngài đấy! Ngài nghiêm túc một chút cho ta nhờ!"
Bùi Liễn liếc nhìn Thái tử phi, không khỏi nhíu mày trước việc nàng lúc nào cũng chỉ nghĩ đến tình yêu.
-
Sau một hồi thương thảo, cả hai đều nhượng bộ: không hòa ly, nhưng Bùi Liễn sẽ thay nàng tìm nam nhân.
Đêm đầu tiên, Minh Họa thấp thỏm lật thẻ bài: Thư sinh thanh tú.
Đêm thứ hai, Minh Họa mắt thâm quầng vẫn lật thẻ bài: Hiệp khách giang hồ.
Đêm thứ ba, tay nàng run run nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định: Hoa khôi tửu quán.
Trong tấm màn đỏ vào ban đêm, Minh Họa bật khóc nức nở: "Ta không cần nữa!"
Nam nhân bên cạnh khẽ híp mắt: "Chẳng lẽ ta hầu hạ không tốt?"
"Ngài nghĩ ta là đồ ngốc chắc, ba đêm liên tiếp đều là ngài!"
-
Từ nhỏ Bùi Liễn đã nuôi chí lớn, hắn muốn trở thành một vị vua sáng suốt, đức độ, lưu danh thiên cổ.
Đọc sách học nghệ, đối nhân xử thế, từng bước trong cuộc đời hắn đều được lên kế hoạch chặt chẽ.
Việc lập thê cũng vậy, không cầu mỹ mạo, chỉ cầu hiền lương.
Vào đêm tân hôn, Bùi Liễn nhíu mày khi nhìn tiểu cô nương với đôi mắt sáng long lanh dưới chiếc khăn trùm đầu, ngây thơ gọi hắn "ca ca"...
Thật lạ lùng.
Rồi hắn lại nhìn nàng thêm một lần nữa.
-
"Nàng là biến số lớn nhất trong cuộc đời của hắn, cũng là sự rung động rực rỡ nhất."
Kém nhau ba tuổi, ban đầu nam chính không yêu, sau này yêu tới chết đi sống lại.
Mỹ nhân ngây thơ một lòng với tình yêu X Quân vương lý trí lạnh lùng, sau này bị nàng cảm hóa thành si tình.
Hay ạ mong ra tiếp ạ