Đổng Phúc Châu, đại phú hào nuôi heo thời hiện đại, vừa mở mắt ra liền phát hiện mình xuyên về một triều đại lạ lùng – Lễ triều. Kiếp trước là chuyên gia chăn nuôi, chẳng lẽ giờ đây lại để đàn heo yêu …
Đổng Phúc Châu, đại phú hào nuôi heo thời hiện đại, vừa mở mắt ra liền phát hiện mình xuyên về một triều đại lạ lùng – Lễ triều. Kiếp trước là chuyên gia chăn nuôi, chẳng lẽ giờ đây lại để đàn heo yêu quý của mình bị chà đạp tơi tả?
Thịt heo tanh hôi? Ấy là do bọn họ không biết nuôi.
Thịt heo khó ăn? Cũng là bởi chưa từng nếm tay nghề của nàng.
Nàng đây – người hiểu heo nhất thiên hạ, xin thỉnh giáo một câu: “Muốn ăn thịt heo đúng điệu không? Mời thưởng thức: ba chỉ nướng than, xá xíu mật ong, sườn xào chua ngọt, thịt chiên giòn sốt ngũ vị, thịt heo xào ngũ sắc... món nào cũng khiến thực khách nuốt nước miếng ròng ròng!”
“Sợ thịt heo ăn kèm rau dở tệ? Được thôi, có đây – thịt kho cải muối, canh thịt muối dưa cải, thịt xào ớt xanh, thịt trụng cay Tứ Xuyên – đảm bảo ăn một lần, nhớ cả đời.”
"Nương tử à, đừng báo tên món nữa! Mau dọn lên thôi, ta sắp chảy nước miếng tới nơi rồi!"
Heo phải nuôi, quán phải mở, tỷ muội phải thân thiết. Còn lang quân ư? Thuận theo duyên trời vậy.
Lục Ly, thân là thứ tử, chịu cảnh nhẫn nhục suốt mười mấy năm, nào ngờ vì tình cờ lại bị tiến cử vào chức mật thám.
Từ vụ buôn muối lậu, tham ô quân phí cho đến cấu kết giặc Oa mưu phản... vụ án càng điều tra càng rối ren, người bị lôi vào ngày càng nhiều. Cuối cùng, khi mọi bằng chứng đều chỉ về một người...
Lục Ly (mắt rưng rưng quay về): "Nương tử... nàng quên ta thật rồi sao?"
Truyện hay lắm, đang mê thể loại lắm. Đọc đêm càng đói