Phó Đường Lê xuất thân danh môn, là tiểu thư khuê các nổi tiếng đoan trang nết na của thành Trường An, được chỉ định làm Thái tử phi tương lai. Tuy Thái tử đã có người trong lòng nhưng nàng cũng chẳng …
Phó Đường Lê xuất thân danh môn, là tiểu thư khuê các nổi tiếng đoan trang nết na của thành Trường An, được chỉ định làm Thái tử phi tương lai.
Tuy Thái tử đã có người trong lòng nhưng nàng cũng chẳng mấy để tâm, tự mình lên biệt viện nơi núi non tiêu dao, vô tình gặp được một vị đạo trưởng. Đạo trưởng ấy dung mạo tuyệt thế, tính tình lại lạnh nhạt kiêu ngạo, cao cao tại thượng tựa người ngoài cõi trên. Trong lúc buồn chán, nàng nổi hứng trêu ghẹo đôi chút, ai ngờ dây dưa lâu ngày lại khiến vị đạo trưởng kia động lòng phàm, thậm chí còn muốn cưới nàng làm thê tử.
Phó Đường Lê hoảng sợ, đành bỏ trốn giữa đêm, để lại người si tình ấy một mình nơi đạo quán hoang vắng.
Một thời gian sau, trong yến tiệc cung đình, nàng giật mình phát hiện “oan gia” năm xưa lại chính là Hoài Vương Triệu Thượng Quân, hoàng thúc của Thái tử. Triệu Thượng Quân là người nắm giữ binh quyền trong tay, uy trấn tứ phương, là vị sát thần không ai dám chọc vào.
Phó Đường Lê lập tức hạ quyết tâm: Không nhận, dù chết cũng không nhận! Xem hai người như chưa từng quen biết.
Nhưng Hoài Vương lại dùng thủ đoạn sắt máu đoạt ngôi xưng đế.
Thái tử cũ bị phế, thiên hạ đều đồn rằng Thái tử phi bị thất sủng, hồng nhan bạc mệnh, cả đời chẳng thể xoay mình. Nhưng bọn họ nào biết, lúc này Phó Đường Lê đang nép vào vòng tay vị đế vương mới, khóc đến đỏ cả chóp mũi, tóc tai rối bời.
Triệu Thượng Quân nghiến răng nghiến lợi nhìn nữ nhân trong lòng. Hắn từng thề sẽ chém nàng thành muôn mảnh nhưng đến cuối cùng lại chỉ biết nén giận mà dỗ dành: “Thái tử phi thì có gì đáng quý? Trẫm lập nàng làm hoàng hậu, chẳng phải tốt hơn sao?”
Hắn tung hoành sa trường bao năm, bách chiến bách thắng, chưa từng nếm mùi thất bại. Chỉ đến khi gặp Phó Đường Lê, Triệu Thượng Quân đành chấp nhận thua dưới tay nàng, xem nàng như bảo bối mà nâng niu, yêu thương.
Lịch ra sao vậy ạ