Tô Mạt xuyên vào Thú Thế, trở thành một giống cái mềm yếu, là vai phụ pháo hôi trong truyện, mở màn liền rơi vào một tình huống cưỡng chế cẩu huyết. Càng xấu hổ hơn là, nàng còn bị người ta bắt tại tr …
Tô Mạt xuyên vào Thú Thế, trở thành một giống cái mềm yếu, là vai phụ pháo hôi trong truyện, mở màn liền rơi vào một tình huống cưỡng chế cẩu huyết.
Càng xấu hổ hơn là, nàng còn bị người ta bắt tại trận...
Vị hôn phu xà thiếu tỏ vẻ cực kỳ chán ghét nàng: "Đừng tưởng dùng mấy thủ đoạn hèn hạ này là có thể giữ được ta! Ta muốn hủy bỏ hôn ước!"
Tô Mạt nhanh chóng nhìn thấu tình thế, một mặt nước mắt đầm đìa giả vờ nhận sai cầu xin giữ lại, một mặt xấu hổ chê bai.
[Loại động vật máu lạnh thế này có cho lão nương cũng không thèm! Còn chẳng đáng yêu bằng nhóc mèo con ở thôn bên, vừa ngoan lại vừa mềm mịn muốn xoa bao nhiêu cũng được~.]
[Thật là phí cho bộ vảy của hắn, không biết giữ gìn gì hết, toàn là gai ngược, đáng kiếp độc thân!]
Mặc Tiêu chợt nghe thấy tiếng lòng, vành tai lập tức đỏ bừng: "!!!" Tô Mạt thì chả hiểu nguyên do.
[Cái tên nhãi Mặc Tiêu này lạnh nhạt vô tình, tâm tình khó nắm bắt. Phi Diễm là con chim chết khó chiều lại kiêu ngạo. Nguyệt Ảnh cái tên hồ ly chết tiệt, ngoài mặt thì dịu dàng ấm áp chứ thực ra là một tên điên phê giấu dao trong nụ cười. Dạ Uyên đúng kiểu xác cá chết, u ám cố chấp. Con báo đen Thương Lan kia thì đúng là sát thủ máu lạnh vô tình. Lão nương muốn đổi người! Đổi ngay lập tức!]
[Ơ? Con rồng kia được đấy, có cơ bụng, có nhan sắc~, quan trọng nhất là đầu óc đơn giản dễ dụ~, chốt đơn!]
Đám thú phu chưa thành thân đang hóng chuyện bỗng đồng thanh: "Mơ mộng!"
Tô Mạt: "..."
Điên rồi à? Ghét nàng muốn chết, từ hôn rồi không thấy vui?
Mà ai nấy đều bám chặt như kẹo mạch nha, là ý gì hả?
Truyện này hay và hài, add lên nhiều chương đi