Sở Du xuyên vào một cuốn tiểu thuyết máu chó siêu 18+. Trong nguyên tác, các đại lão khắp nơi vì tranh đoạt nữ chính là Thánh nữ mà tàn sát bừa bãi, máu chảy thành sông, sinh linh đồ thán. Nàng liền q …
Sở Du xuyên vào một cuốn tiểu thuyết máu chó siêu 18+.
Trong nguyên tác, các đại lão khắp nơi vì tranh đoạt nữ chính là Thánh nữ mà tàn sát bừa bãi, máu chảy thành sông, sinh linh đồ thán.
Nàng liền quyết định trốn đến một ngôi làng hẻo lánh, đóng cửa sống cuộc đời bình dị.
Thuận tay nhặt về một mỹ nhân đang bị thương nặng, còn ngoài ý muốn có “một đêm xuân phong” với hắn.
Hắn dịu dàng, yếu ớt, đi ba bước thì ho khù khụ, nhưng lại nấu ăn cực kỳ ngon.
Thời gian thấp thoáng thoi đưa, hai người dần nảy sinh tình cảm, và dưới sự chứng kiến của dân làng, đã bái thiên địa thành thân.
Mỗi chiều nàng về nhà đều có cơm canh nóng hổi.
Sở Du chống cằm, cười tủm tỉm nhìn nam tử đang ngồi khâu lại tay áo giúp nàng.
Nàng cảm thấy cuộc sống cứ thế này mãi cũng tốt.
Nhưng yên bình không được lâu, các tông môn thế gia đã tìm đến cửa.
Thánh nữ dịu dàng thiện lương, nước mắt lưng tròng khuyên nhủ hắn “quay đầu trở về chính đạo”.
Vị phu quân bệnh tật của nàng ngay trước mặt nàng cướp lấy Thánh nữ, rồi bẻ gãy cổ gia chủ tông môn.
Hắn hất văng giọt máu trên tay và chậm rãi nói: “Quay về chính đạo ư? Ta chính là chính đạo.”
Lúc này Sở Du mới hiểu ra, hắn chính là phản diện diệt thế trong nguyên tác.
Không bao lâu nữa, hắn sẽ vì bạch nguyệt quang Thánh nữ mà tàn sát sạch mười bốn châu.
Nàng lập tức đơn phương kết thúc mối quan hệ này.
Sở Du: Bye bye ngài nha!
-
Trong mười bốn châu, ai cũng biết Đế Chủ si mê Thánh nữ đến mức nào. Sau khi sa vào ma đạo, hắn vẫn cố chấp bắt nàng ta về Ma cung.
Nhưng không một ai hay biết, hắn từng được một nữ tử phàm nhân nhặt về nhà, rồi bị nàng vừa dỗ dành vừa lừa gạt mà kết thành phu thê.
Rồi lại bị chính đối phương một cước đá bay.
Huyền Ly vốn là kẻ thù hận khắc cốt ghi tâm. Sau khi bị bỏ rơi, hắn lập tức ban bố lệnh truy nã khắp mười bốn châu.
Ban đầu, hắn chỉ định bắt người về mà thôi.
Hắn bước qua đống thi thể ngổn ngang đầy đất, đưa tay về phía bóng dáng đang đứng nơi rìa vách núi cao, cất giọng khàn đυ.c nghẹn ngào: “Lại đây.”
Gió trên vách núi thổi bay dải lụa vàng nhạt, Sở Du cong mắt cười: “Vĩnh biệt.”
Nàng lùi một bước, ngửa người rơi vào biển Vô Vọng, thân xác tiêu tán.
Vẻ mặt của vị Đế Chủ vẫn luôn cao ngạo xưa nay phút chốc vỡ vụn.
-
Huyền Ly không tin rằng Sở Du đã chết. Hắn lật tung cả mười bốn châu, nhất quyết phải tìm cho ra người.
Dù chỉ là một nắm xương tàn cũng được.
Hắn xây dựng một cung điện lộng lẫy, rồi lại luyện chế một chiếc lục lạc bằng vàng.
Đợi khi tìm được, chiếc lục lạc bằng vàng này sẽ đeo lên cổ chân trắng như tuyết của nàng.
Bái đường xong, chính là thê tử. Đã là thê tử, thì phải vĩnh viễn không bao giờ xa rời.
-
Nhưng khi thật sự gặp lại Sở Du...
Huyền Ly nửa quỳ bên mép giường, đưa chiếc lục lạc bằng vàng vào tay nàng.
Hắn nắm lấy tay nàng, từ từ dẫn dắt để nàng vuốt ve gương mặt mình, sau đó dừng lại trên yết hầu đang phập phồng của mình.
Sở Du: “... Ý chàng là gì đó?”
Ánh mắt âm u ẩm ướt như liếʍ lên gương mặt nàng.
Huyền Ly khàn giọng nói: “Làm chó của nàng.”
-
P/S: Nam chính không có bạch nguyệt quang, thân tâm song sạch, Thánh nữ không liên quan gì đến nam chính.
Hấp dẫn quá, hóng full ạ