Người mà Tạ Tinh ngứa mắt nhất chính là cái vị thiên tài lúc nào cũng kiêu ngạo lạnh lùng ở trường bên cạnh, ai bảo hai người bọn họ đã kết thù kết oán ngay từ lần gặp đầu tiên cơ chứ. Tạ Tinh: “Này n …
Người mà Tạ Tinh ngứa mắt nhất chính là cái vị thiên tài lúc nào cũng kiêu ngạo lạnh lùng ở trường bên cạnh, ai bảo hai người bọn họ đã kết thù kết oán ngay từ lần gặp đầu tiên cơ chứ.
Tạ Tinh: “Này người anh em, cậu khó ưa thật đấy.”
Du Thịnh nhướng mày, không chút nhân nhượng đáp trả: “Trùng hợp quá, tôi cũng không ưa cái bản mặt cậu chút nào.”
Hai người tôi đánh anh trả nhiều năm không có kết quả, trong trận xô xát cuối cùng, vì sức khỏe suy kiệt nên Tạ Tinh gục ngã trước. Sau cùng vì để khiến Du Thịnh ghê tởm, hắn dùng toàn bộ chút sức lực cuối cùng hôn lên môi người đối diện.
Ai mà có ngờ, giây trước hắn vừa mới nhắm mắt từ biệt cõi đời, giây sau đã bị bắt trọng sinh. Mà điều hắn không ngờ nhất là, cái người kia cũng đuổi theo sát nút.
Từng hồi chuông cảnh báo vang lên ầm ầm trong đầu Tạ Tinh: Không phải chứ anh hai, chỉ vì chút chuyện đó mà cậu đuổi theo tới tận đây luôn đó hả????