[Tổ tiên của cậu chết rồi.] [???] [Vậy nên cậu cũng không còn tồn tại.] [!!!] Để cứu sống tổ tiên của mình, cũng chính là để đảm bảo bản thân vẫn còn tồn tại trong tương lai, Di Á buộc phải quay về qu …
[Tổ tiên của cậu chết rồi.]
[???]
[Vậy nên cậu cũng không còn tồn tại.]
[!!!]
Để cứu sống tổ tiên của mình, cũng chính là để đảm bảo bản thân vẫn còn tồn tại trong tương lai, Di Á buộc phải quay về quốc gia nơi kiếp trước cậu từng sống, quốc gia cổ xưa của biển cả, để cứu lấy người lẽ ra phải trở thành một vị đại đế vĩ đại nhưng lại bị nuôi một cách sai lệch từ nhỏ, cuối cùng trở thành một bạo quân tàn bạo khát máu.
Nhưng phải làm sao với cái tên tính cách tồi tệ, kiêu ngạo, ác liệt, lại còn tự luyến như một con mèo Ba Tư lông vàng trước mặt đây? Thật muốn đánh cho hắn một trận!
[Tổ tiên của cậu chết...]
Được rồi, tôi không muốn vậy đâu.
Muốn bẻ thẳng lại bạo quân, phải bắt đầu từ bé.
Mang theo sứ mệnh vĩ đại cứu bản thân (chính), tiện thể cứu luôn lịch sử thế giới (phụ), Di Á nỗ lực bẻ thẳng lại tính cách và tam quan đều đã lệch lạc của người nào đó... Nhưng khoan đã, sao lại lệch sang một hướng khác rồi?
Một ngày nọ, vị vương giả nào đó (nắm lấy cằm đối phương): “Tôi đã hiểu được chân tình em dành cho tôi... Bây giờ, tôi cho phép em được yêu tôi.”
Tiểu tế tư (bị nắm cằm): “???”
Tôi không phải, tôi không muốn, anh đừng nói bậy.
Di Á cảm thấy như thế này không ổn, đã đến lúc nên công thành (rồi) lui thân (giả chết) thôi.
Nhưng mà...
[Hôm nay tôi đã giả chết thành công chưa?]
[Chưa.]
Người nhiều lần chứng kiến người mình yêu "chết" ngay trước mặt, cuối cùng phát hiện ra sự thật, vị vương nào đó: “... Hừ.” (Chỉ số hắc hóa tăng vọt)
Chấm chấm đợi hoàn r đọc ạ