Đường Gia Ngọc cứ ngỡ mình là cục cưng trong mắt mọi người, ai ở bên cũng đều yêu thương, chiều chuộng nàng hết mực. Mãi đến khi chết lạ lùng trong một cuộc binh biến, nàng mới hay mình là nữ nhi của …
Đường Gia Ngọc cứ ngỡ mình là cục cưng trong mắt mọi người, ai ở bên cũng đều yêu thương, chiều chuộng nàng hết mực.
Mãi đến khi chết lạ lùng trong một cuộc binh biến, nàng mới hay mình là nữ nhi của tiên đế.
Phụ mẫu, tỳ nữ trong nhà họ Đường, thậm chí cả người nàng thương đều chỉ là tâm phúc của quyền thần giả dạng.
Cuộc sống ngọt ngào mà nàng tưởng tượng, thực ra chỉ là một nhiệm vụ của họ.
Đường Gia Ngọc sống lại vào năm mười lăm tuổi.
Năm ấy, nhà họ Đường đang tổ chức tiệc cập kê long trọng cho nàng.
Khách khứa tề tựu chật kín cả sảnh.
Phụ thân nàng tuyên bố, sẵn sàng bỏ ra cả gia tài để kén cho nàng một đức lang quân như ý, bất kể nàng vừa mắt chàng trai nào, phụ thân cũng quyết lo liệu cho nàng toại nguyện.
Đường Gia Ngọc thầm cười nhạt, đảo mắt lướt qua tên biểu ca là thanh mai trúc mã thuở nhỏ, bỏ qua thiếu niên trong trẻo tựa vầng trăng mình đã từng thương rồi chỉ tay về một thiếu niên ít được chú ý ở rìa đám đông.
Ấy là một gã trai nghèo kiết xác, ngoài gương mặt ưa nhìn thì chẳng có gì cả.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, khuyên nàng suy nghĩ thật kỹ.
Nhưng Đường Gia Ngọc vô cùng kiên quyết, thà đoạn tuyệt với gia tộc cũng không từ bỏ người ấy.
Bọn họ tưởng rằng nàng không biết thân phận của y mà chỉ ham mê sắc đẹp.
Nào ngờ Đường Gia Ngọc lại hiểu rõ hơn ai hết.
Ngày ấy, trước khi chết trong loạn quân, nàng đã tận mắt thấy y mặc áo đen, cưỡi ngựa trắng xông đến, chỉ một mũi tên đã áp đảo khí thế của lũ loạn quân.
Trong tương lai, chỉ sau một trận chiến, y được toàn quân tôn xưng là thiếu niên minh chủ.
Y chính là Lý Chiêu Kích, con trai độc nhất của Tiết độ sứ Hà Đông đương nhiệm.
Nếu đã muốn lợi dụng nàng để tranh đoạt thiên hạ, vậy thì hãy xem bọn họ có dám dốc hết vốn liếng để vị thiếu chủ ấy cùng nàng diễn vở kịch này không?
.
Trước nay, Lý Chiêu Kích luôn xem thường kế hoạch của phụ thân mình. Theo y, thiên hạ vốn nên do y tự mình chinh phục trên lưng ngựa, đâu cần nhờ đến những vật vô tri trợ giúp?
Cho đến một ngày, y buộc phải nhận một nhiệm vụ đặc biệt.
Y giả vờ là một chàng trai nghèo, ở rể cho nàng công chúa tiền triều phiền phức, đỏng đảnh, lắm trò và đóng vai là người yêu nàng tha thiết.
Chuyện đó tất nhiên là giả, nhưng cuối cùng y lại bằng lòng nhận thua, bó tay chịu trói.
.
Một câu tóm tắt: Trong phép dùng mưu để thắng địch, đánh vào lòng người là thượng sách.
Chủ đề: Yêu là được thấu hiểu.