Cô ta lại nói: “A Nùng, khi mommy của cậu tổ chức sinh nhật, mommy của mình cũng sẽ dẫn A Noãn đến.”
Nhìn thấy có nữ sinh nghe lời này lập tức ghen tị và ngưỡng mộ đánh giá Vân Noãn từ trên xuống dưới, ánh mắt nhìn quần áo và tóc của cô lộ rõ vẻ khinh thường.
Vân Kỳ lập tức mím môi cười nói: “Mommy của mình đã đặc biệt đặt may lễ phục cho A Noãn rồi, A Noãn đẹp như vậy, đến lúc đó mặc lễ phục mới chắc chắn sẽ làm các cậu mắt tròn mắt dẹt.”
Giọng điệu của Vân Kỳ vô cùng thân mật, câu nói nào cũng thể hiện cha và mẹ cô ta tốt với Vân Noãn như thế nào, bản thân cô ta tốt với Vân Noãn như thế nào.
Lăng Hạ nháy mắt, cười khẽ một tiếng, nói: “Vân Kỳ, mẹ của cậu thật là rộng lượng, một đứa con gái của vợ lẽ ở quê mà còn đặc biệt mời người tới dạy dỗ bài vở, đặt may lễ phục cho cậu ta, dẫn cậu ta đi dự tiệc sinh nhật của Phùng đại phu nhân, cậu ta đầu thai vào nhà cậu, quả nhiên là may mắn.”
Lời này thật sự quá độc, bề ngoài là coi thường Vân Noãn, nhưng thực chất là đang móc mỉa Vân Kỳ, chọc tức Phùng Nùng.
Bởi vì trước khi Vân Noãn đến trường, Vân Kỳ đã nói với mọi người mình có một cô em gái vẫn luôn ở quê sẽ đến học, tuy không nói rõ nhưng ý tứ bên trong chính là con gái của vợ lẽ ở quê.
Nhưng thực ra Lăng Hạ biết rõ bối cảnh của Vân Noãn, vì Lăng Uẩn Nghi chị họ của cô chính là hôn thê của Trần Triệt Chi - cậu hai của Vân Noãn.
Hai ngày trước, chị họ của cô đã đặc biệt dặn dò cô, bảo cô ở trường chăm sóc Vân Noãn nhiều hơn một chút, đừng để người khác bắt nạt Vân Noãn.
cô cũng đã điều tra rõ tình hình của nhà họ Vân, nên rất chướng mắt cái thái độ ban ơn “tôi, daddy tôi, mommy tôi, cả nhà tôi đều đối xử rất tốt với Vân Noãn” của Vân Kỳ.
Lăng Hạ vừa dứt lời, Phùng Nùng đã tức đến mức xanh mặt.
Trong lòng Vân Kỳ cũng rất hoảng hốt, cô ta theo bản năng mà nhìn Vân Noãn, sau khi chạm phải ánh mắt của Vân Noãn thì lại chột dạ né tránh.
Còn Vân Noãn đối diện với ánh mắt của cô ta, lập tức biết chuyện con vợ lẽ này e là do Vân Kỳ khơi ra.
Vân Noãn nhìn Lăng Hạ, Lăng Hạ cũng hào phóng nhìn lại cô.
“Lăng Hạ, sao cậu nói chuyện khó nghe thế, A Noãn là em gái mình, daddy và mommy của mình đối xử tốt với em ấy là chuyện bình thường...” Vân Kỳ sau khi hoảng loạn thì vội vàng nói, muốn lái chuyện này đi thật nhanh trước khi Vân Noãn nói ra điều gì bất lợi cho mình.
“Mẹ tôi mới là chính thất cưới hỏi đàng hoàng của nhà họ Vân.” A Noãn quay sang nhìn Vân Kỳ, trực tiếp ngắt lời cô ta.