Chương 22

Cô nhìn vẻ mặt đó của Vân Kỳ, trong lòng khẽ xoay chuyển một chút, lập tức đoán ra được tâm tư nhỏ bé của Vân Kỳ.

E là nhiều người ở trường đều biết những bộ quần áo này là của Vân Kỳ, đến lúc đó nếu cô mặc thật thì vừa thỏa mãn tính hư vinh của Vân Kỳ lại vừa nâng cao hình ảnh của cô ta...

Cô nhếch môi, nói: “Cứ nhét vào tủ quần áo đi, không cần bận tâm... Ưm, nói không chừng vẫn có chút tác dụng.”

Cô mà không tìm cách dùng đến thì thật là có lỗi với sự “nhiệt tình” của hai mẹ con Viên thị.

A Bích lại bĩu môi, nhưng không bận tâm đến quần áo nữa, mà quay người bưng một hộp trang sức ra, hỏi: “Tiểu thư, mấy thứ này có cần lấy ra không?”

Vân Noãn nhìn món đồ trong lòng A Bích, đó là một ít trang sức cô mang từ Duyên thành đến, không khỏi nhớ đến vẻ mặt bĩu môi suýt biến dạng của Viên thị và Vân Kỳ hôm nay, nhất thời vui vẻ đến mức hai mắt cong lên.

A Bích nhìn vẻ mặt vô tâm của tiểu thư nhà mình, mặc dù biết trong lòng tiểu thư luôn có tính toán riêng, nhưng cô cũng có chút lo lắng, dù sao đây cũng là địa bàn của hai mẹ con Viên thị.

Cô nói: “Tiểu thư, làm như vậy có ổn không? ... Của cải không được để lộ, lỡ như, lỡ như bọn họ nảy sinh lòng tham, ra tay với hôn sự của tiểu thư thì làm sao?”

Đồ đạc là chuyện nhỏ, nhưng nếu hai mẹ con Viên thị nảy sinh ý đồ xấu, tham lam của hồi môn của tiểu thư nhà mình, giở trò gả tiểu thư vào nhà họ Viên... Dù sao tiểu thư cũng đang ở dưới mái nhà của bọn họ, dù thông minh linh lợi đến đâu cũng không thể đảm bảo không bị bọn họ gài bẫy.

Ngón tay của Vân Noãn đặt trên khẩu Browning, trong đêm hè nóng bức này, cảm giác lạnh lẽo ấy làm cô cảm thấy vô cùng thoải mái.

Cô cười nói: “Không, sẽ không, bọn họ có mưu đồ khác.”

Nếu không thì tại sao rõ ràng là khó chịu đến như thế mà vẫn phải nhịn để làm lành với cô.

Cô chỉ là đang thăm dò bọn họ mà thôi.

Hơn nữa, bây giờ nhà họ Viên cũng không thiếu mấy đồng tiền này, chỉ có hai mẹ con Viên thị là nghèo mà thôi. Tiền bạc cám dỗ lòng người, cô thật sự rất mong bọn họ phát điên lên, như vậy cô cũng có thể danh chính ngôn thuận mà cao chạy xa bay, nhưng bọn họ càng nhẫn nhịn thì mưu đồ có thể càng lớn.

Hơn nữa, có thể Viên thị chỉ biết mấy chiêu trò nhỏ nhặt trong nhà, nhưng nhà họ Viên thì không như vậy.