Vẻ mặt Vân Noãn hiền hòa, tự nhiên thậm chí còn hơi ngây thơ cục mịch.
Ban đầu Vân Kỳ thấy cô như vậy thì nghĩ cô ngốc nghếch quê mùa, nhưng bây giờ lại như bị đấm một cú đau điếng.
Vân Kỳ không phải là người chưa từng thấy qua sự đời, vừa rồi cô ta chẳng qua chỉ là thấy chiếc vòng ngọc này đẹp, cảm giác chạm vào cũng rất đặc biệt, nên mới nhìn thêm vài lần, không ngờ lại dẫn đến những lời này của Vân Noãn.
Ông bà nội có rất nhiều đồ tốt, nhưng lại vô cùng thiên vị, không chịu cho cô ta bất kỳ món đồ tốt nào.
Lúc này không chỉ Vân Kỳ, mà ngay cả sắc mặt của Viên thị cũng không dễ nhìn.
Tuyết Sơn Ôn Ngọc, đông ấm hạ mát, có thể điều hòa thể chất, cùng với màu nước kia, có thể thấy chiếc vòng ngọc này quý giá đến mức nào, nhưng Vân lão thái thái lại dễ dàng tặng cho Vân Noãn...
Vân Bách Thành ho khan một tiếng, phá vỡ sự im lặng ngượng ngùng, nói: “A Kỳ, không phải con nói muốn tặng quần áo và trang sức cho em gái sao? Dẫn em gái của con lên lầu đi.”
Vân Kỳ bĩu môi, cũng sợ mình để lộ sự khác thường, lập tức quay người, hậm hực nói: “Đây, lên lầu đi.”
Viên thị hiểu tính nết của con gái, bà ta không yên tâm, lập tức nháy mắt với nha hoàn A Anh của mình, ra lệnh cho cô ta đi theo.
Đợi hai người đi khuất, sắc mặt của Viên thị lập tức trầm xuống, bà ta nói: “Ông xã, lão thái thái quá thiên vị rồi, bà ấy không thích tôi thì thôi, nhưng A Kỳ và A Noãn đều là cháu gái của bà ấy, vậy mà một đứa được nâng lên tận trời, một đứa bị dẫm xuống đất, chẳng phải là quá đáng lắm sao. A Kỳ nhà mình...”
Nói đến đây bà ta không nhịn được mà rơi nước mắt.
Nhà họ Viên là quý tộc mới của chính phủ mới, quý tộc mới thực chất là không có nền tảng gì.
Tổ tiên nhà họ Viên chỉ là một cử nhân nghèo, triều đại trước mới thông thương với nước ngoài, chọn một nhóm học trò nghèo đưa ra nước ngoài học kỹ thuật phương Tây, trong đó có ông nội của Viên thị.
Sau này cha của Viên thị luôn đi theo người của phái mới làm cách mạng, sau khi chính phủ mới được thành lập, ông ta làm Tham sự chính vụ Bộ Ngoại giao của chính phủ mới, đây chính là con đường làm giàu của nhà họ Viên.
Nhà họ Viên phát đạt sau khi Viên Lan Tú gả cho Vân Bách Thành, hơn nữa Viên Lan Tú và Vân Bách Thành kết hôn ở Anh, Viên Lan Tú hoàn toàn không có chút của hồi môn nào.
Còn nhà họ Vân thì có tiền, nhưng Vân Bách Thành lại không có tiền, chỉ với mức lương bổng đó, muốn có được cuộc sống tề chỉnh như bây giờ, hoàn toàn là không thể bù vào dù chỉ là một góc nhỏ.
Ngôi nhà mà ông ta ở, chiếc xe mà ông ta đi, những buổi xã giao thường ngày, người hầu kẻ hạ trong nhà, quần áo trang sức của hai mẹ con Viên Lan Tú, phần lớn đều là tiền nhà họ Vân bù đắp cho.