Chương 16: Đếm ngược tận thế 12 ngày

Sơ Cảnh không biết nên nói đây là may mắn hay bất hạnh, có lẽ phần may mắn nhiều hơn.

May mắn vì đây là hai người dị năng không gian mạnh nhất trong thời kỳ tận thế.

Bất hạnh vì họ là kẻ thù không đội trời chung, cứ gặp là cãi nhau.

Một người thuộc phe chính nghĩa, là nhóc người hầu đáng yêu của Bạch Ngưng.

Người còn lại thuộc phe phản diện, một kẻ máu lạnh vô tình.

Tặc Tiểu Mễ, tên thật là Hạ Tiểu Mễ, dị năng đặc biệt về không gian của cô bé là trộm cắp, có thể trộm đồ trên người người khác đưa vào không gian của mình. Kể cả đồ trong không gian của đối phương, cô bé vẫn có thể trộm được.

Nhờ dị năng này, cô bé đã giúp Bạch Ngưng không ít lần. Mỗi lần thấy phe phản diện trăm cay ngàn đắng mới lấy được đồ, rồi lại bị Tặc Tiểu Mễ thó mất trong chớp mắt, Sơ Cảnh đều thấy rất sung sướиɠ.

Tặc Tiểu Mễ đúng là "trộm thật", trộm xong cô bé còn có Bạch Ngưng chống lưng. Vì tuổi còn nhỏ nên lâu dần cô bé trở thành cục cưng được mọi người yêu thương trong sách.

Và người bị cô bé trộm nhiều nhất chính là Kho.

Tên thật của Kho là Tạ Thường Thanh. Không gian của cậu ấy bị gọi trêu là "ngân hàng nhỏ". Những vật cất vào không gian của cậu ấy sẽ tăng trưởng theo thời gian, cho vào một chai nước thì một tuần sau sẽ biến thành hai chai.

Mỗi lần gặp Tặc Tiểu Mễ, cậu ấy đều bị cô bé lấy mất một nửa vật tư trong không gian.

Cậu ấy đúng nghĩa là máy ATM của Tiểu Mễ.

Thế nên mỗi lần Tặc Tiểu Mễ xuất hiện, phần bình luận luôn rộn ràng: "Hôm nay Tặc Tiểu Mễ đã đi nhập hàng từ Kho chưa?"

Có hai người dị năng không gian như vậy rồi thì chẳng cần xem những người khác nữa.

Sơ Cảnh khó giấu được niềm vui: "Chuẩn bị đi, hôm nay xuất phát. Tôi muốn gặp cả hai người họ."

Nếu cả hai đều chịu đi theo cô sống trong tận thế thì Sơ Cảnh nằm mơ cũng sẽ cười.

Đếm ngược tận thế: 12 ngày.

Tài xế lái xe suốt đêm đưa Sơ Cảnh rời khỏi thành phố để đi tìm người. Lên đường cao tốc thì họ cùng lắm chỉ mất vài tiếng đồng hồ.

Hạ Tiểu Mễ và Tạ Thường Thanh đều là học sinh.

Vẫn là quy luật quen thuộc, ban đầu càng thảm thì sau này càng mạnh.

Còn gọi là "hóa ác".

Kẻ trộm không gian Tiểu Mễ, Hạ Tiểu Mễ, đang học lớp 7 tại một trường quý tộc tư thục. Cô bé là con của gia đình đơn thân, điều kiện kinh tế kém, vì bố cô bé là lao công của trường nên cô bé mới may mắn được học ở ngôi trường quý tộc này.

Nhưng vì thân phận của mình, cô bé thường xuyên bị đám học sinh nhà giàu trong trường bắt nạt và bài xích. Về đến nhà còn bị bố đánh mắng, cuộc sống của cô bé vô cùng khó khăn.

Ngân hàng nhỏ, Tạ Thường Thanh, còn khó khăn hơn Hạ Tiểu Mễ. Bố mẹ mất sớm, người giám hộ của cậu ấy là ông chú nghiện rượu có xu hướng bạo lực. Sau khi Tạ Thường Thanh giúp thím và em gái chạy trốn, cậu ấy đã phải gánh chịu càng nhiều đau khổ hơn.

Cho đến cấp 3, cậu ấy chọn sống nội trú để tránh xa người chú, cuộc sống mới khá hơn đôi chút. Sau đó, ông chú cắt hết tiền sinh hoạt, cậu ấy chỉ còn cách tự đi kiếm tiền để sống.

Sơ Cảnh tìm Hạ Tiểu Mễ trước, không chỉ vì cô bé thuộc phe nhân vật chính trong truyện, mà còn vì ngôi trường cô bé đang theo học từng nhận rất nhiều khoản đầu tư từ Sơ Cảnh, nên việc cô vào trường tìm người cũng dễ dàng hơn.

Biết cô đến, nhà trường còn đặc biệt tổ chức một buổi lễ chào mừng.

Trong mắt đám học sinh, đặc biệt là các nữ sinh, Sơ Cảnh chính là một thần tượng tỏa sáng lấp lánh.

"Sau này mình muốn trở nên giống chị ấy." Đây là câu Sơ Cảnh nghe thấy nhiều nhất sau khi bước vào khuôn viên trường.