Phong Nhiễm thu nhận một đồ đệ thiên tài, ngộ tính cao lại còn hiểu chuyện, khiến nàng rất yên tâm.
Mãi đến khi một cuốn tiểu thuyết từ trên trời rơi xuống, nàng mới phát hiện ra mình đã xuyên sách. Điều khiến nàng kinh ngạc là đồ đệ ngoan ngoãn của mình lại là người mang mệnh Cô Sát, một đại ma tôn diệt thế trong tương lai.
Nói ra toàn là nước mắt. Để đưa Cận Liệu trở lại con đường chính đạo, Phong Nhiễm lén lút đi theo bên cạnh hắn, ra tay giải quyết mọi yếu tố có thể kích hoạt sự hắc hóa.
Nhờ sự kiên trì của nàng, Cận Liệu hướng thiện, ngày càng trở nên ấm áp, ít nhất nàng vẫn luôn nghĩ vậy.
Cho đến khi bộ truyện ra đến quyển thứ hai: “Cận Liệu Diệt Sư Gϊếŧ Tổ, Nhốt Sư Phụ Vào Phòng Tối.”
Cận Liệu kiềm chặt lấy Phong Nhiễm, giọng nói vô cùng dịu dàng, khẽ cười một tiếng: "Sư phụ, ta biết là người."
"Người vẫn luôn ở bên cạnh ta, đã như vậy, tại sao không thể mãi mãi ở lại với ta?"
Phong Nhiễm: …
Khoan đã, chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Ta đã sưởi ấm cho ngươi mà ngươi lại muốn nhốt ta vào phòng tối à?