Diệp Tuế Tuế đã xuyên sách. Không may là cô không xuyên thành nữ chính được hào quang bảo hộ, mà lại xuyên thành ác nữ chính hiệu, nhân vật mà bất kỳ phản diện nào cũng muốn tiễn về chầu trời để rửa h …
Diệp Tuế Tuế đã xuyên sách.
Không may là cô không xuyên thành nữ chính được hào quang bảo hộ, mà lại xuyên thành ác nữ chính hiệu, nhân vật mà bất kỳ phản diện nào cũng muốn tiễn về chầu trời để rửa hận.
Nguyên chủ vốn là thiên kim của một gia tộc quyền quý. Thế nhưng vì mắc phải một căn bệnh lạ từ nhỏ mà nguyên chủ bị đối xử như quái vật, bị giam trong một chiếc l*иg sắt đặt trên gác mái suốt hơn nửa đời người.
Đến tuổi trưởng thành, nguyên chủ bị ép gả cho một loạt thú nhân toàn là "hàng lỗi" đã từng là vị hôn phu sáng giá của người chị gái thiên tài. Người thì gãy chân, người thì mất đuôi, kẻ lại bị cụt cánh, tất cả đều vì tai nạn mà trở thành "phế vật". Thế là gia đình liền nhét hết bọn họ cho nguyên chủ giống như đổ rác vậy.
Sống cả đời trong sự u uất và oán hận, lại yếu đuối và méo mó về tâm lý khiến cho nguyên chủ không dám phản kháng gia đình, nhưng lại trút mọi căm phẫn lên những thú phu vô tội kia.
Để có tiền mua quà sinh nhật tặng giống đực mà mình thầm yêu, thậm chí nguyên chủ còn bán rắn đen hóa giao thất bại cho đấu trường, khiến anh suýt nữa bị đánh đến chết.
Hồ ly đỏ mất đuôi thì bị nguyên chủ bán thẳng vào hộp đêm làm "dịch vụ đặc biệt".
Chim ưng cánh vàng óng bị cô chuốc thuốc mê, nhổ sạch lông cánh rồi bán cho người thu mua phế liệu.
Người chỉ huy tàn phế xuất ngũ thì bị nguyên chủ lấy trộm tiền dưỡng thương.
Ngay cả thú nhân sói xám trung thành nhất cũng bị nguyên chủ bán cho phòng thí nghiệm.
Sau này những người bị nguyên chủ đối xử tệ bạc đều trở thành những nhân vật mạnh mẽ nắm quyền sinh sát, là các đại phản diện khiến cả thế giới run sợ. Khi truyện bước vào hồi kết, họ lựa chọn cùng kéo nguyên chủ xuống địa ngục chung với mình.
Diệp Tuế Tuế vội nói: “Tôi không gánh cái nồi này đâu nhé. Thả tôi về đi, tôi hứa là mỗi ngày sẽ đi học đàng hoàng.”
Hệ thống lạnh lùng đáp: [Đã lên thuyền của tôi rồi thì đừng hòng nhảy xuống.]
Truyện hài coi cười mệt nghĩ luôn á,dể thương,thích cái tính cách nu9,nhưng mở màng nu9 khổ quá,thấy thương gì đâu luôn