Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

(NP) Ác Nữ Trùng Sinh, Thích Làm Tinh Khắp Thiên Hạ

Chương 12.1: Hai vị đại nhân đánh nhau vì ta

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ninh Tương nhìn ra, trận Băng phù này không chỉ giam giữ Minh Uyên khiến hắn ta không thể thoát thân, mà còn áp chế cả yêu lực, khắc chế toàn bộ công pháp hệ Hỏa của hắn ta.

Chỉ riêng việc bày trận thì không khó, nhưng vừa đối đầu với cao thủ như Minh Uyên, vừa linh hoạt biến trận, thì quả là bất phàm.

Đời trước, nàng mải theo kịch bản, chưa từng thật sự hiểu rõ vị sư tôn này. Giờ nghĩ lại, chẳng trách người ta là nam chính số một của nguyên tác, đúng là có bản lĩnh.

Nhưng mà Băng khắc Hỏa ư? Ai nói Hỏa không thể phản khắc Băng?

Xung quanh Phá Hồn bất ngờ bùng lên ngọn lửa mãnh liệt. Lửa ngùn ngụt, sắc vàng rực rỡ, nhưng nơi tâm hỏa lại ẩn hiện ánh xanh u lam.

Đó chính là U Minh Hỏa trong truyền thuyết.

Minh Uyên vung Phá Hồn Kích, nơi lửa đi qua, từng tấm băng phù đều bị hòa tan, nuốt trọn không sót mảnh nào.

Khói nước bốc lên mù mịt, hắn ta chậm rãi bước ra giữa làn sương mờ.

Người trẻ tuổi ấy mắt sáng như sao, tướng mạo tuấn lãng, khí chất bất phàm, phong thái tuấn tú. Ánh mắt hắn ta lúc này sáng rực, như thể vừa tìm được đối thủ xứng tầm.

[Khoan đã! Nếu hắn mạnh thế, tại sao lại bị Lục Băng Sơn đánh trọng thương?] Ninh Tương âm thầm lẩm bẩm.

Nguyên tác vốn được kể dưới góc nhìn Giang Miểu Miểu, nên những đoạn liên quan đến thân thế mấy vị nam chính đều khá mơ hồ.

Lục Thanh Trần liếc mắt nhìn Ninh Tương, thấy nàng đang ngoan ngoãn ăn bánh, khóe môi còn dính chút vụn. Hắn ta nhíu mày, tính tình Ma Tôn như kia, sao lại kể mấy chuyện này cho nàng nghe?

Minh Uyên cầm Phá Hồn Kích chỉ thẳng về phía Lục Thanh Trần: “Nếu ngươi không ngại, chiến thêm một trận nữa? Nếu ngươi thua, thì giao đồ đệ của ngươi cho ta.”

“Hửm?” Ninh Tương dựng tai lên nghe. Họ đang nói nàng đấy à?

Hai vị đại nhân đồng loạt quay sang nhìn nàng. Ninh Tương vừa mừng vừa hoảng, cảm thấy bản thân được “sủng ái” đến mức khó lòng tin nổi.

Lục Thanh Trần thản nhiên lên tiếng: “Không ngờ con cũng được yêu thích đến vậy.”

Ninh Tương bĩu môi. Ý gì đây? Coi thường nàng chắc?

[Không lẽ Lục Băng Sơn thật sự định giao ta cho Minh Uyên? Ờm... Vậy ta là gì? Công chúa hòa thân do Huyền Thiên tông cử sang Ma vực à? Chậc, chắc lão sắc quỷ Minh Uyên này để ý nhan sắc của ta rồi!]

Nếu Lục Thanh Trần thật sự đưa nàng đi, liệu nàng có nên theo Ma Tôn không đây? Khó nghĩ ghê.

Hệ thống thầm đảo mắt: [Cái tâm lý này, dùng một câu của hậu thế để miêu tả chính là “giả vờ than thở trong sự đắc ý”.]
« Chương TrướcChương Tiếp »