Lớp filter mơ màng mộng ảo biến mất, ngay lập tức xuất hiện trước ống kính độ nét cao là khuôn mặt nhỏ nhắn còn đọng vài giọt nước của cô gái.
Hàng mi run lên, một giọt nước trượt xuống.
Trông rất giống nước mắt.
“Em tắt app làm đẹp rồi, bây giờ, coi như đã qua hình phạt chưa ạ?”
Tang Linh rút khăn giấy, lau mạnh mấy cái trên mặt, cho khán giả xem: “Không trang điểm.”
Trong khoảnh khắc này, thế giới như bị nhấn nút dừng.
Cô gái ngoan ngoãn ngồi trước ống kính, ánh mắt có chút rụt rè.
Dưới ánh đèn, làn da trắng trong suốt, mái tóc dài hơi xoăn mềm mại xõa trên vai, vẻ ngoài sạch sẽ, cách màn hình cũng như cảm nhận được hương thơm toát ra từ người cô.
Làn sóng bình luận ác ý rút đi như thủy triều.
[Không phải... mấy người gọi đây là xe tăng á? Tạo phốt đúng không? Được rồi mi đã thành công, anh đây thật sự có chút yêu rồi.]
[A a a vợ ơi! Sau này em không được bật app làm đẹp nữa nghe chưa!]
[Bị vẻ đẹp làm cho mơ hồ rồi, sao lại có người tắt app làm đẹp còn đẹp hơn chứ.]
[Những kẻ bôi nhọ Linh Bảo bây giờ có thể quỳ xuống xin lỗi chưa? Vậy ra đây là một màn kịch các người dựng sẵn đúng không? Tôi thật sự á á rồi]
[Những kẻ đâm sau lưng xin hãy cút khỏi phòng live của Linh Bảo, KHÔNG! HOAN! NGHÊNH!]
“Mọi người đừng cãi nhau.” Tang Linh cố gắng nở nụ cười: “Thực ra tấm ảnh đó là thật, lúc nãy em có lén lên Weibo xem rồi, hóa ra trước đây em xấu thật...”
Mắt cô càng đỏ hơn, giọng run rẩy: “Có thể được nhiều người thích như vậy, thật sự rất hạnh phúc, thực ra em đã cố gắng giảm cân rồi, chỉ là đôi khi uống thuốc hormone không kiểm soát được, mọi người cho em thêm chút thời gian được không ạ?”
Giọng nói của cô gái truyền rõ vào tai mỗi người, cởi bỏ lớp ngụy trang, để lộ ra vẻ yếu đuối và tự ti của mình.
Phòng bao của câu lạc bộ im phăng phắc, có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Không ai có thể rời mắt khỏi màn hình dù chỉ một chút, thậm chí còn nảy ra một ý nghĩ:
Mình đúng là đáng chết mà!
Các fan trong phòng live đều đang an ủi Tang Linh, gọi “bảo bối” không ngớt.
Tang Linh sụt sịt mũi, cố gắng nở một nụ cười: “Cảm ơn mọi người đã quan tâm, vậy tối nay live đến đây thôi nhé, hẹn gặp lại mọi người lần sau.”
Cô vẫy tay, mặc kệ những tin nhắn níu kéo đang cuộn nhanh trên khu bình luận, nhanh chóng tắt live.
Cục Bông Nhỏ vui vẻ lăn lộn trên vai Tang Linh: [Hừ hừ, phải thế chứ, đẹp chết bọn họ đi!]
Tang Linh cong cong hàng mi còn ươn ướt.
Cô vào phần quản lý tài khoản, rút toàn bộ thu nhập gần đây ra một lượt.
Có gần một trăm nghìn.
Cô tự bù thêm một ít, rồi mở hộp thoại WeChat, chuyển toàn bộ mười vạn tệ cho Hạ Tô Ngôn.