Thế Giới 1 - Chương 12: Kiếp trước

"Tốt, tốt lắm! Tư Tĩnh, ta sẽ đi tìm phụ hoàng đòi lại công bằng."

"Ta không gϊếŧ được nàng ta, chẳng lẽ phụ hoàng cũng không gϊếŧ được sao?" Nàng ta hung tợn nói, đáy mắt mang theo một tia oán độc sâu sắc. Không biết đã nghĩ đến điều gì, nàng ta lại cười lạnh: "Chẳng qua chỉ là một mỹ nhân hồ tộc cỏn con mà thôi, cho dù không gϊếŧ nàng ta, đem dâng cho Thương Thú cũng được!"

Thiên đình có vô số thần tiên, tất nhiên cũng có phân chia cao thấp sang hèn, ngay cả một bông hoa, một ngọn cỏ, một con chim, một con thú cũng đều có linh thức.

Lúc này, Cửu công chúa luôn miệng đòi ban Ngọc Phù cho tọa kỵ của Thiên Đế, rõ ràng là có ý sỉ nhục nàng, nhưng những người có mặt ở đây đều biết, câu nói này của Cửu công chúa là thật lòng.

Nhưng lời nàng ta vừa dứt, một giọng nam trong trẻo khác đã vang lên từ phía sau.

"Cô không cho phép ngươi làm vậy!"

Cửu công chúa lập tức không dám tin mà quay đầu lại.

Chỉ thấy một nam tử trẻ tuổi tuấn mỹ, đơn độc kiêu ngạo xuất hiện tại hiện trường. Tất cả mọi người đều cúi mình hành lễ với hắn, bởi lẽ vị này chính là Thái tử tôn quý của thiên giới.

"Ngọc Phù, đến bên cạnh cô!"

Hắn nhìn Ngọc Phù, đưa tay về phía nàng, ánh mắt mang theo vẻ cao quý, nghiêm nghị không cho phép nghi ngờ. Thần thái ấy ngang tàng bất tuân, đôi mắt phượng sắc sảo ngạo mạn khẽ nhướng lên, càng nói lên sự kiêu ngạo và mạnh mẽ của người vừa đến.

Hắn đến muộn hơn Tư Tĩnh một bước, nhưng lại thấy may mắn vì cuối cùng cũng kịp có mặt. Dù sao đường đường là Thái tử thiên giới, không thể nào lúc nào cũng chú ý đến mọi chuyện được.

Đáy mắt Ngọc Phù khẽ lóe lên, trong lòng nàng hiểu rõ, con át chủ bài mà nàng đã sắp đặt đã bắt đầu phát huy tác dụng.

"Thái tử ca ca, huynh, sao huynh có thể..." Cửu công chúa sững sờ, nữ nhân hồ tộc đáng chết này không chỉ quyến rũ Tư Tĩnh, mà ngay cả thái tử ca ca Cơ Vô Yến của nàng ta cũng bị mê hoặc.

"Thái tử điện hạ!" Chiến Thần Tư Tĩnh vẫn đứng thẳng tắp, đối mặt với Cơ Vô Yến không lùi một bước: "Ngọc Phù là người của ta, xin điện hạ cẩn trọng lời nói!"

"Hừ!" Cơ Vô Yến không cho là đúng: "Tư Tĩnh, ngươi quá càn rỡ rồi!"

"Ngọc Phù là nữ nhân mà cô nhìn trúng!" Hắn trầm giọng, tiếng nói trong trẻo lạnh lùng gần như vang vọng khắp đất trời: "Nàng sẽ là thái tử phi của cô!"

Hai nam nhân cùng kiêu hãnh tuyệt thế, một người yêu diễm tuấn mỹ, một người trong trẻo lạnh lùng, đứng cạnh nhau lại đẹp như một bức tranh, đủ để khiến vô số nữ tiên trên thiên giới phải xiêu lòng.

"Thái tử ca ca, Tư Tĩnh, hai người điên rồi sao? Điên rồi sao?" Cửu công chúa điên cuồng gào thét, nhưng không một ai trong hai nam nhân để lời la lối của nàng ta vào tai.

"Ta sẽ để phụ hoàng gϊếŧ nàng ta, nàng ta chính là một mầm họa!"