Giới thiệu: Từ nhỏ Tôn Cẩn An đã rất thích cô Hạ, người bạn đại học của mẹ mình. Từ khi có ký ức, Hạ Thấm Y đã thường xuyên cho cô đồ ăn, thức uống, đồ chơi, quần áo và trang sức, còn tốt với cô hơn c …
Giới thiệu:
Từ nhỏ Tôn Cẩn An đã rất thích cô Hạ, người bạn đại học của mẹ mình.
Từ khi có ký ức, Hạ Thấm Y đã thường xuyên cho cô đồ ăn, thức uống, đồ chơi, quần áo và trang sức, còn tốt với cô hơn cả mẹ ruột.
Những năm qua Hạ Thấm Y vẫn luôn độc thân. Người theo đuổi cô ấy không ít, nhưng cô ấy đều chẳng để mắt đến ai.
Nghe mẹ nói, trong lòng cô ấy có một mối tình khắc cốt ghi tâm không thể buông bỏ.
Vài ngày sau, Tôn Cẩn An tỉnh dậy sau một giấc ngủ, liền vượt thời gian trở về hai mươi ba năm trước.
Lúc này mẹ cô cũng chỉ mới hai mươi tuổi, đang cùng Hạ Thấm Y học chung một trường đại học.
Tôn Cẩn An mỉm cười: "Mẹ... cậu ơi, cho mình mượn chút tiền được không?"
Mã Loan Loan đáp: "Mượn tiền? Hình như mình với cậu không quen nhau thì phải?"
Tôn Cẩn An còn muốn nói gì đó, thì Hạ Thấm Y vừa lúc mặc một bộ váy dạ hội lộng lẫy xuất hiện.
Hạ Thấm Y của hiện tại toát lên vẻ trẻ trung rạng rỡ, còn thu hút hơn gấp trăm lần so với những bức ảnh cũ.
Hạ Thấm Y thương cô nhất, mẹ ruột không đáng tin, nhưng cô còn có cô ấy mà!
Chờ đã!
Váy dạ hội?
Tôn Cẩn An lộ vẻ lo lắng: "Dì Hạ, lát nữa dì nhớ đừng đi đường nhỏ ven hồ, nếu không sẽ bị trượt..."
Hạ Thấm Y nhướng mày lạnh lùng nói: "Cô gọi ai là dì?"
Được thôi, một tiếng "dì" đã hoàn toàn dập tắt ý định mượn tiền của Tôn Cẩn An.
Lưu ý: Bối cảnh hư cấu, tất cả chỉ phục vụ cho cốt truyện, không phải văn niên đại.
Nhân vật chính: Tôn Cẩn An, Hạ Thấm Y.
Nhân vật phụ: Mã Loan Loan.
Tóm tắt: Câu chuyện vượt thời gian, tình yêu chị em, nhẹ nhàng và ngọt ngào.
Ý nghĩa: Định mệnh là thứ không thể đổi thay.
Ad ơi, ad có dịch tiếp đoạn cuối nữa k ạ? Đọc QT oải lắm, hi vọng ad ra tiếp ạ.