Chương 6

Khoảng cách xa như vậy, âm lượng lại còn không lớn, ấy vậy mà cô lại nghe thấy rất rõ

Tuy rằng ở thế giới trước, thính giác, thị giác, khứu giác, vị giác, xúc giác của cô đều được huấn luyện chuyên nghiệp trong thời gian dài, ngũ giác vượt qua người thường.

Nhưng đó đều là huấn luyện thể chất, sau khi đổi cơ thể thì năng lực của ngũ giác mạnh đến mấy thì cũng suy yếu đi rất nhiều.

Người bình thường ở khoảng cách xa như vậy không nghe được âm thanh mới đúng.

...

Đột nhiên trong đầu cô xuất hiện một không gian.

Cô tập trung nhìn vào thì thấy trong không gian đó thời tiết trong lành, có một biệt thự nhỏ 4 tầng, có một mảnh ruộng và một cái giếng.

Ở phía xa còn có cảnh vật, có núi có sông rất đẹp.

Trông nó hoàn toàn giống như một thiên đường vậy.

Cô nghi hoặc không biết đây là cái gì? Và còn cảm thấy mình có thể vào bên trong.

Trình Nhiễm nhìn trước nhìn sau đều có rất nhiều người nên không tiện vào, lát nữa cô sẽ vào thử xem như thế nào.

...

Trình Nhiễm trở về Trình gia, cô không vào nhà. Mà quay người vào nhà vệ sinh để xem thử không gian trong đầu mình là thế nào.

Bà cụ Trình muốn hỏi chuyện quả dại nhưng trên đường nhiều người nên bà không tiện hỏi.

Bà sợ nếu thực sự có quả dại thì cả làng sẽ nghe thấy, nếu họ nghe thấy thì cả rừng quả dại cũng không đủ.

Thực sự có chuyện tốt như vậy thì đương nhiên là người nhà mình sẽ lén lên hái.

“Này? Trình Nhiễm đâu rồi?” Bà cụ Trình nói.

Trình Nhiễm thử đi thử lại, chỉ cần nghĩ tới nó là có thể ra vào, rất tiện lợi.

Không gian bên trong giống như cô đã thấy trước đó, có một biệt thự 4 tầng, phía trước có một cái giếng và một mảnh đất.

Trình Nhiễm bước vào biệt thự, đồ đạc bên trong biệt thự toàn là đồ hiện đại, được trang trí theo phong cách hiện đại và trang bị đầy đủ các đồ điện.

“ Điện” Cô ngạc nhiên.

Tiện tay bật công tắc bên cửa, đèn phòng khách sáng lên.

Ồ, đồ điện có thể dùng, người hiện đại vẫn cần điện, quả thực không tệ.

Cô dùng tinh thần lực xem một lượt căn biệt thự nhỏ này, tổng cộng có hơn mười mấy phòng, có thể dùng thang máy. Phía trên tầng bốn là một sân thượng lớn, bày bàn ghế và ô che nắng.

Ngày ngày lên đấy tắm nắng, hưởng thụ cuộc sống thì cũng không tệ.

Tầng bốn là một thư viện rất lớn được trang bị đầy đủ.

Phía trước còn có máy tính, cô xem thử thấy máy tính có thể kết nối mạng.

Hơn nữa không cần cô đích thân lên trên tầng, ở dưới cũng có thể điều khiển đồ đạc trong biệt thự, bao gồm cả việc sử dụng máy tính.

Tầng ba có phòng tập thể dục, phòng đàn piano, phòng đọc sách và phòng chơi điện tử...

Tầng hai có phòng ngủ chính cực lớn và một phòng thay đồ cũng lớn không kém.

Còn kèm theo mấy căn phòng nhỏ.

Tầng một chủ yếu là phòng khách và phòng ăn.

...

Trình Nhiễm khá hài lòng về ngôi nhà này vì nó khá sang trọng và tiện lợi.

Không gian này là của thân thể này sao?

Cô lục lại trí nhớ, nó không phải của chủ cũ.

Chắc cũng phải vì nếu chủ cũ có thứ tốt như vậy thì đã không sống khổ sở như vậy.

Vậy thì khi cô đến thế giới này nó mới có.

Hơn nữa cô có tinh thần lực rất mạnh.

Thính giác mạnh mẽ mà cô cảm nhận được trước đó chính là một biểu hiện của tinh thần lực.

Có lẽ đây là món quà ông trời ban tặng cho cô, một phúc lợi thông thường của người xuyên không.

Dù sao nó cũng khá hữu dụng, có còn hơn không, Trình Nhiễm vui vẻ chấp nhận.

Trình Nhiễm lại nhìn ra giếng nước và đất đai bên ngoài.

Giếng nước là giếng đá cổ, nước giếng trong vắt, mực nước đã đến miệng giếng.

Trình Nhiễm thử dùng tinh thần lực điều khiển, không ngờ lại có thể dùng tinh thần lực dâng nước lên.

Uống một ngụm, ngọt ngào thơm ngon.

Cơ thể Trình Nhiễm đã gần hai ngày không ăn gì, đi bộ cả ngày trên núi đã mệt mỏi và đến giới hạn của cơ thể.