Đệ nhất mỹ nhân kinh thành Ô Tuyết Chiêu, da trắng như tuyết, mày như tranh vẽ. Tính tình nàng đoan trang, dịu dàng, thế nhưng chỉ cần một ánh mắt, một cái vung tay khẽ khàng cũng có thể khiến người t …
Đệ nhất mỹ nhân kinh thành Ô Tuyết Chiêu, da trắng như tuyết, mày như tranh vẽ. Tính tình nàng đoan trang, dịu dàng, thế nhưng chỉ cần một ánh mắt, một cái vung tay khẽ khàng cũng có thể khiến người ta mê mẩn, thần hồn điên đảo.
Chỉ tiếc lại có chuyện ngoài ý muốn xảy ra khiến nàng bị một nam nhân xa lạ phá thân.
Dưỡng muội Ô Uyển Oánh nghe được lời đồn, đau lòng vô cùng, vội chạy từ nhà chồng về an ủi: “Tỷ tỷ đừng lo lắng, ta sẽ giúp tỷ tìm vài nam nhân, chắc chắn vẫn có người nguyện ý cưới tỷ.”
Người ngoài cũng chẳng tử tế hơn là bao, ai nấy đều chờ mong ngày Ô Tuyết Chiêu trở thành trò cười cho thiên hạ.
Thậm chí, có kẻ miệng lưỡi cay độc buông lời mỉa mai: “Mỹ lệ mà lại không còn trinh tiết, không bằng lấy một dải lụa trắng treo cổ, chết còn có thể giữ danh.”
Nhưng ngay lúc mọi người còn đang chờ xem kịch hay, một đạo thánh chỉ hạ xuống.
Ô Tuyết Chiêu trong nháy mắt trở thành Hoàng Hậu.
Người nam nhân từng đoạt đi sự trong trắng của nàng, lại chính là Tân đế, Hoàn Sùng Úc.
Lúc ấy, Ô Uyển Oánh mới run rẩy nhận ra: “Thế… chẳng phải lúc trước ta suýt nữa giúp tỷ tỷ đội nón xanh cho Hoàng đế sao!”
___
Tân đế Hoàn Sùng Úc – Người từ trận chiến Thất Long tranh vị trở mình đăng cơ mà không nhuốm một giọt máu, chỉ riêng cái tên đã đủ khiến người đời sợ vỡ mật.
Hắn dung mạo tuấn mỹ vô song, nhưng lại lạnh lùng như băng sương ngàn năm.
Khiến bao tiểu thư khuê các vừa yêu vừa sợ.
Chuyện giữa hắn và Ô Tuyết Chiêu, vốn chỉ là một việc ngoài ý muốn.
Lúc đầu, hắn hờ hững nói: “Chờ trẫm hết hiếu kỳ, sẽ phá lệ phong nàng làm phi.”
Ô Tuyết Chiêu không phản đối.
Nhưng đến ngày được sắc phong nhập cung, nàng lại thẳng thừng từ chối: “Hoàng thượng, thần nữ không muốn tiến cung làm phi.”
Hoàn Sùng Úc khẽ nâng cằm nàng, ánh mắt sắc lạnh, giọng nói âm trầm: “Sao? Nàng còn muốn làm Hoàng hậu?”
Ô Tuyết Chiêu im lặng. Dĩ nhiên không phải.
Nhưng Hoàn Sùng Úc lại bình thản nói: “Được, trẫm thành toàn cho nàng, phong nàng làm Hoàng hậu.”
Ô Tuyết Chiêu: “…?”
Sau này, khi Ô Tuyết Chiêu mang thai, nàng dè dặt nói: “Hoàng thượng, thần thϊếp không thể thị tẩm, ngài vẫn nên hồi cung nghỉ ngơi…”
Hoàn Sùng Úc cười lạnh: “Vừa mang long thai liền muốn cậy sủng sinh kiều sao?”
Ô Tuyết Chiêu: Nàng không phải, nàng thực sự không có mà.
Hoàn Sùng Úc cong môi cười khẽ: “Trẫm cho nàng được kiêu ngạo một lần. Người đâu, chuẩn bị một bộ chăn đệm khác cho trẫm.”
Ô Tuyết Chiêu: “???”
___
Tóm tắt: Cho nàng vô thượng sủng ái.
Thông điệp: Nhân sinh cần có thái độ tích cực, tiêu dao mà sống.