Dù không thể nói là hiểu rõ tường tận nhưng với nơi này, cô thực sự quá đỗi quen thuộc.
Trung tâm thương mại nhà cô không quá lớn nhưng cũng chẳng hề nhỏ. Tính luôn cả siêu thị tầng hầm, tổng cộng có bốn tầng.
Tầng hầm là siêu thị mini, dù diện tích khiêm tốn nhưng bên trong có đủ mọi thứ: rau củ quả, các loại thịt, ngũ cốc, đồ uống, đồ ăn vặt, xoong nồi chén bát... đồ sinh hoạt đủ cả.
Tầng một chủ yếu là các cửa hàng vàng bạc, trang sức, điện thoại, tivi, máy tính; hai bên là tiệm bánh kem, cửa hàng hamburger, quán trà sữa, mỹ phẩm, phụ kiện thời trang.
Tầng hai là khu thời trang hàng hiệu với đủ các loại quần áo nam nữ, đồ lót, đồ trẻ em, giày dép túi xách. Ngoài ra còn có phòng gym, tiệm tóc và cửa hàng đồ gia dụng.
Tầng ba là khu ăn uống với đủ các món ăn vùng miền, thêm một khu food court cái gì cũng có, cùng với khu văn phòng của trung tâm.
Giây phút này, đứng trước cửa hàng trà sữa, tận mắt nhìn thấy đèn đuốc rực rỡ cùng vàng bạc châu báu lấp lánh nơi đại sảnh tầng một, lòng Lương Tư Tư chỉ muốn hét lên vì sung sướиɠ.
“Á á á á á! Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!”
Cô há miệng cười lớn, chạy như bay một vòng quanh tầng một như phát rồ.
Ông trời có mắt.
Được ban cho một bàn tay vàng đầy đủ vật tư thế này, tâm trạng của Lương Tư Tư lúc này đúng là “sướиɠ phát điên”!
Vừa rồi bị kéo xuyên về cái thời đại thiếu ăn thiếu mặc, lại còn phải chuẩn bị đi lao động ở vùng sâu vùng xa, cô thật sự không biết phải sống tiếp thế nào.
Nhưng giờ đây, khi trung tâm thương mại của mình cũng theo cô xuyên không đến đây, trong lòng cô bỗng tràn đầy cảm giác an toàn: sau này dù làm gì, cô cũng có chỗ dựa rồi!
Vui mừng quá độ, Lương Tư Tư chạy liên tục ba vòng quanh tầng một rồi mới mệt đến mức ngồi bệt xuống đất thở hồng hộc.
Lấy lại sức xong, cô đứng dậy ngay lập tức, định đi kiểm tra kỹ càng cả bốn tầng của trung tâm.
Về sau tất cả đồ trong đây đều là của cô, nên phải nhớ rõ vị trí từng món một, để lúc cần còn tiện vào lấy cho nhanh.
Vừa định xuất phát thì bụng cô bỗng réo lên. Nhìn sang bên trái thấy có tiệm bánh kem, cô liền bước vào, định kiếm chút bánh ngọt lót dạ.
Tiện thể thử xem đồ trong trung tâm này mình có thực sự lấy được hay không.
Bên trong tiệm bánh, sau tủ kính là đủ loại bánh kem, bánh mì, bánh ngọt bày biện đẹp đến chảy nước miếng.
Lương Tư Tư mắt sáng rỡ cúi xuống nhìn trúng một chiếc bánh kem vải hoa hồng 5 inch, vừa nuốt nước miếng, vừa mở tủ kính, lấy chiếc bánh ra.
Trong tiệm có bàn ghế, cô liền đặt bánh lên bàn, cầm nĩa xúc một miếng lớn bỏ vào miệng.
“Ưm!”
Hương vải ngọt dịu quyện cùng vị hoa hồng, thêm kem béo ngậy và cốt bánh mềm mịn, làm đầu lưỡi cô như sắp tan ra vì ngọt ngào.
Vừa nuốt xong miếng đầu tiên, cô lại xúc tiếp một miếng nữa, vừa ăn vừa lim dim mắt, tận hưởng cảm giác no nê và thỏa mãn.
Ăn sạch cả cái bánh, Lương Tư Tư rốt cuộc cũng hoàn toàn yên tâm.
Bởi cô biết, “bàn tay vàng” mà mình sở hữu... là thật!
“He he he!”
Cô thỏa mãn liếʍ môi, nghĩ đến đống vật tư khổng lồ trong trung tâm, lại không nhịn được mà bật cười phấn khích.
Cô cầm thêm hai chiếc sandwich cá ngừ, vừa ăn vừa rời khỏi tiệm bánh, định bắt đầu kiểm tra từ siêu thị dưới tầng hầm.
Trong siêu thị.
Tay cầm chai sữa chua, vừa uống vừa đi một vòng kiểm tra tỉ mỉ mọi món đồ và ghi nhớ vị trí từng cái một, cuối cùng Lương Tư Tư mới mãn nguyện quay lại tầng một.
Khu vực trung tâm tầng một phần lớn là cửa hàng vàng bạc: hai tiệm vàng, một tiệm trang sức.
Sau khi kiểm tra hết các cửa hàng, cô bước vào một tiệm vàng ở giữa, tự nhiên đeo thử những chiếc vòng tay, dây chuyền, nhẫn vàng óng ánh lên cổ, lên tay, lên ngón.
Thật ra vàng là thứ ở đâu cũng có giá trị, dùng làm tiền cũng được.