Chương 4

Nghe vậy, Tần Hi không hề tức giận, trái lại còn kiên nhẫn giải thích: "Ta cũng đã nghĩ đến chuyện này, nhưng người kia tướng mạo tuấn tú, tính tình lại quái gở, chỉ dựa vào nhan sắc của ta thì khó mà lọt vào mắt xanh của hắn. Quan trọng hơn cả, là gia thế của hắn quá cao, sẽ không đời nào chấp nhận ở rể Tần phủ. Nếu đã không thể lưu lại huyết mạch cho Tần gia, vậy thì giữa ta và hắn chẳng thể có bất kỳ khả năng nào cả."

Từ nhỏ, Tần Chi đã hiểu rõ tâm tư của Tần Hi. Vì muốn chống lưng cho mẫu thân, và hơn hết là để giữ vững sản nghiệp của Đại phòng, phu quân tương lai của Tần Hi bắt buộc phải ở rể Tần phủ, con cái sinh ra cũng phải mang họ Tần. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến Tần Hi luôn mạnh mẽ và quyết đoán như vậy.

Tần Chi im lặng một lúc, nàng cúi đầu như đang suy tính điều gì.

Tần Hi lặng lẽ quan sát muội muội. Gương mặt nhỏ bằng bàn tay ấy tuy đã sạm đi nhiều so với ba năm trước, nhưng may mắn là vẫn giữ được làn da mịn màng, mềm mại. Điểm nổi bật nhất vẫn là đôi mắt kia, chỉ cần khẽ chớp một cái, dường như đã mang theo tình ý sâu đậm, khiến người đối diện bất giác mềm lòng, hồn xiêu phách lạc.

Tần Chi không phản bác lời tỷ tỷ, nhưng một lúc sau nàng ngẩng đầu lên hỏi: "Đến cả phụ thân còn không có cách nào, sao tỷ biết người đó có đủ số gỗ lim tơ vàng đó chứ?"

Tần Hi đáp lại một cách thản nhiên: "Ta biết là được rồi, tóm lại sẽ không hại muội đâu."

Tần Chi cười nhạt một tiếng: "Phải rồi, tỷ tỷ tài giỏi biết bao! Ba năm trước đã có thể tự ý quyết định thay muội, huống chi là bây giờ. Tỷ muốn muội gả cho ai, lẽ nào muội có thể thoát được lòng bàn tay của tỷ sao?"

Tần Hi vẫn điềm tĩnh: "Chuyện đó, ta thừa nhận là đã tự ý quyết định, nhưng cũng chỉ vì muốn tốt cho muội thôi. Chẳng lẽ ta lại trơ mắt nhìn muội đầu óc nóng lên, bất chấp tất cả mà gả vào Tiết gia, để rồi bị cả nhà họ bắt nạt, chà đạp hay sao? Như vậy mới là hại muội. Ta không thể để muội đi sai đường, hủy hoại cả cuộc đời mình được. Tiết Sầm và muội, vốn có duyên không phận. Ta không hối hận về việc mình đã làm, dù làm lại lần nữa, ta vẫn sẽ làm như vậy."

Tần Chi và Tiết Sầm quen biết nhau từ nhỏ, có thể xem là thanh mai trúc mã. Tiết Sầm đối với nàng hết mực cưng chiều, nghe lời răm rắp. Ngay cả những lúc nàng ngang bướng tùy hứng, hắn vẫn chỉ cười hì hì gọi nàng là "tiểu tổ tông", hận không thể dâng cả trái tim cho nàng, mặc cho nàng làm mưa làm gió. Người ngoài cười nhạo hắn, hắn còn đắc ý khoe khoang, nói rằng tiểu tổ tông do hắn cưng chiều ra thì hắn nguyện phụng dưỡng, không ai được quyền xen vào.