Chương 1

Sau giờ Ngọ, mây đen đã ùn ùn kéo đến, báo hiệu một trận bão tuyết nữa sắp ập tới.

Sau khi Viên thị đã ăn mặc chỉnh tề, Chu ma ma liền đi đến, khoác chiếc áo choàng lông chồn đã chuẩn bị sẵn lên người, rồi cẩn thận sửa lại mũ trùm đầu cho bà. Xong xuôi, chủ tớ hai người ăn ý liếc mắt nhìn về phía hai tỷ muội đang đứng cúi đầu trong phòng. Dù bị ngăn cách bởi một lớp rèm châu đang khẽ lay động khiến không thể thấy rõ nét mặt, nhưng họ vẫn có thể cảm nhận được một bầu không khí chẳng mấy hòa hợp.

Bước ra khỏi phòng, men theo dãy hành lang dài, Viên thị không kìm được mà thở dài một tiếng: "Thoắt cái đã ba năm trôi qua, vậy mà Chi tỷ nhi vẫn còn oán hận Hi tỷ nhi."

Chu ma ma vội cười xòa an ủi: “Tỷ muội ruột thịt thì làm sao có chuyện thù hận mãi mãi được. Chẳng qua là các cô nương tuổi còn nhỏ, chưa bỏ qua được thể diện mà thôi. Nhưng nếu thật sự xảy ra chuyện, hai vị cô nương nhất định sẽ đoàn kết lại, không để người ngoài bắt nạt đâu ạ."

Viên thị liếc nhìn gương mặt già nua của Chu ma ma, rồi bà cũng không nhịn được mà bật cười: "Bà già này, hóa ra lại hiểu chúng nó hơn cả ta."

Ấy vậy mà, nụ cười trên mặt Viên thị vụt tắt ngay sau đó. Bà trầm giọng: “Hôm nay lão thái thái đã cho gọi người của Nhị phòng và Tam phòng đến Chính An Đường, vậy mà chẳng hé răng nửa lời. Đi, chúng ta qua đó xem thử, xem bà ta lại định giở trò yêu ma quỷ quái gì."

Là con dâu của Đại phòng Tần gia, thế nhưng Viên thị chỉ sinh được hai cô con gái, không thể sinh được con trai nối dõi cho Tần Minh Cảnh. Chính chuyện này đã khiến cho lão thái thái ở Chính An Đường vô cùng bất mãn. Những năm đầu, bà ta năm lần bảy lượt xúi giục Tần Minh Cảnh nạp thϊếp thông phòng, lấy cớ là Đại phòng cần có tiểu lang quân để kế thừa hương hỏa. Viên thị không chịu nổi sự can thiệp ngang ngược của lão thái thái, đành phải nuốt giận vào trong mà cưới mấy phòng tiểu thϊếp cho Tần Minh Cảnh, nhưng rồi từ đầu đến cuối vẫn không có ai sinh được con nối dõi.

Lão thái thái nghiến răng nghiến lợi, khăng khăng cho rằng chính Viên thị đã giở trò, vì vậy mới làm ầm lên đòi nhận một đứa con từ Nhị phòng hoặc Tam phòng sang làm con thừa tự cho Đại phòng. Viên thị biết một mình khó chống đỡ, bèn phải hạ mình dỗ dành Tần Minh Cảnh một lòng với mình, nhờ vậy mà chuyện thừa tự mới tạm thời lắng xuống.

Cũng chính vì thế mà mâu thuẫn giữa lão thái thái ở Chính An Đường và Viên thị đã hoàn toàn được xác lập, quan hệ mẹ chồng nàng dâu dĩ nhiên là sóng gió không ngừng.