Khi còn nhỏ, vì muốn khuyến khích ấm sắc thuốc Trường Hạ đi chơi bắn đạn châu, Chu Dã chống tay ngang hông đứng dưới nhà cũ, dưới ánh nắng gắt ngửa đầu khuyên nhủ cậu: “Trường Hạ, đừng sợ, nhảy xuống …
Khi còn nhỏ, vì muốn khuyến khích ấm sắc thuốc Trường Hạ đi chơi bắn đạn châu, Chu Dã chống tay ngang hông đứng dưới nhà cũ, dưới ánh nắng gắt ngửa đầu khuyên nhủ cậu: “Trường Hạ, đừng sợ, nhảy xuống đi, anh nhất định sẽ đỡ được em.”
Trường Hạ run run chân, nhắm mắt nhảy xuống, ngã sõng soài trên mặt đất. Cánh tay cậu bị trầy xước, rớm máu. Tối hôm đó, Chu Dã bị cả hai nhà kéo ra mắng một trận ra trò, Trường Hạ thì trốn sau lưng anh, không dám ngẩng đầu lên.
Sau khi lớn lên, Chu Dã khuyến khích Trường Hạ lén trốn ra ngoài hẹn hò, anh lại đứng dưới lầu căn nhà cũ. Thiếu niên đứng dưới ánh mặt trời chói chang, cái bóng phía sau kéo dài thật xa.
“Trường Hạ, nhảy xuống đi, anh nhất định sẽ đỡ được em.”
Lần này, Trường Hạ không do dự mà nhảy xuống, rơi thẳng vào lòng thiếu niên, vững vàng, chắc chắn.
Chu Dã ôm lấy bảo bối của mình, đắc ý nói: “Thấy chưa, anh đỡ được em rồi.”
Típ i tg