- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Thanh Xuân
- Từ Bỏ Theo Đuổi Trúc Mã Alpha
- Chương 6
Từ Bỏ Theo Đuổi Trúc Mã Alpha
Chương 6
Lời còn chưa dứt, tiếng gõ cửa vang lên, mẹ cậu mang hộp cơm đến.
Chuyện trò tạm ngừng, hai người yên tĩnh ăn bữa tối mẹ mang tới.
Bùi Nhẫn vốn ít lời, nhưng đối với người thân của Kỷ Ngọc Lâm lại chu đáo, không hề lạnh nhạt.
Trong lúc ăn, anh vừa khen tài nấu nướng, vừa trò chuyện, khiến mẹ cậu cười rạng rỡ, càng nhìn càng thấy ưng ý.
Bà khẽ thở dài, thu ánh mắt từ Bùi Nhẫn, nhìn con trai mà sinh lòng tiếc nuối.
Nếu Bùi Nhẫn là con nhà bình thường, bà chắc chắn sẽ ủng hộ con trai thử ở bên anh.
Nhưng anh vốn đã ưu tú, phía sau còn có nhà họ Bùi cao cao tại thượng, xuất thân như vậy, dù làm gì cũng không thể tầm thường.
Mẹ Kỷ Ngọc Lâm không ở lại lâu, để lại không gian cho bọn trẻ trò chuyện.
Bùi Nhẫn tiễn mẹ Kỷ xuống lầu quay lại, Kỷ Ngọc Lâm nhìn anh, hàng mi rủ xuống che đi ánh sáng nơi đáy mắt.
“Bùi Nhẫn, anh thật sự muốn ở lại bệnh viện với em?”
Bùi Nhẫn: “Em không cho anh ở lại bệnh viện với em, vậy em muốn ai tới?”
-
Hôm đó, Bùi Nhẫn sắp xếp lại cho Kỷ Ngọc Lâm một phòng bệnh mới.
Phòng là dạng phòng VIP, bên trong có phòng ngủ chính, kèm một phòng nghỉ nhỏ và phòng khách, có nhà vệ sinh riêng biệt khô ráo sạch sẽ. Ngoài ra còn có một ban công đầy ánh sáng, ngồi ở đó có thể nhìn bao quát nửa hồ nhân tạo của bệnh viện, xa xa còn thấy bầy bồ câu trắng đậu trên bãi cỏ, tầm nhìn cực tốt.
Kỷ Ngọc Lâm nằm trên giường, ánh mắt lơ đãng ngừng lại nơi ban công.
Bùi Nhẫn quay lưng với cậu, đứng ngoài ban công gọi điện. Kỷ Ngọc Lâm lặng lẽ cúi đầu, mấy sợi tóc dài rũ xuống che mí mắt, sống mũi thanh tú, đôi môi đầy đặn, thoáng chốc hơi cong lên.
Bùi Nhẫn gọi xong bước vào: “Anh ra ngoài lấy vài bộ quần áo thay.”
Kỷ Ngọc Lâm khẽ “ừ” một tiếng.
Cậu chẳng cách nào ngăn được anh ở lại chăm sóc mình, nghĩ rồi thôi, coi như lúc thân thể yếu nhất này, cho bản thân tham lam thêm chút ngọt ngào nữa. Đợi xuất viện, nhập học rồi cậu sẽ dần kéo giãn khoảng cách với anh.
Trước khi ra cửa, Bùi Nhẫn rót cho cậu một ly nước, đặt trên tủ đầu giường, giơ tay là với được.
Anh tiện tay vén mấy sợi tóc xõa xuống trán cậu, tóc dài hơn khiến omega trông càng trẻ, như nụ hoa mới hé, chỗ nào cũng phảng phất vị ngọt dịu.
Tuy tuổi tác ngang nhau, khí chất của họ lại khác hẳn. Một người tùy hứng phóng túng, một người ôn nhu nhã nhặn.
Kỷ Ngọc Lâm phân hóa thành omega mới hai năm, còn non nớt, song cũng đang chớm bước vào trưởng thành. Còn Bùi Nhẫn, đã là một alpha xuất sắc, phẩm chất của top alpha đều có đủ.
Bị ánh mắt trần trụi của anh nhìn chằm chằm, Kỷ Ngọc Lâm có chút không thoải mái, cậu siết chặt tấm chăn mỏng trên bụng. Chưa kịp mở miệng, Bùi Nhẫn đã lùi vài bước, nhướng đôi mày sắc:
“Bù lại hai tháng không được gặp, anh phải nhìn cho đã mới thôi. Anh xuống gặp hai người bạn, có việc thì ấn chuông.”
Kỷ Ngọc Lâm hơi bất đắc dĩ: “Đừng coi em như con nít.”
Bùi Nhẫn bật cười: “Nhà mình có em Ngọc Lâm, chẳng phải giờ còn cần người chăm hơn cả con nít sao.”
Anh còn nhấn mạnh chữ “nhà mình”, lúc bước đi chẳng thấy ánh mắt phức tạp, cố nén của Kỷ Ngọc Lâm.
-
Dưới tầng, Bùi Nhẫn băng qua đường, kéo cửa một chiếc xe Manchester giới hạn toàn Liên minh.
Cố Vũ ném cho anh ánh nhìn trêu chọc, người ngồi ghế phụ là Kỳ Lễ thì đẩy gọng kính, ánh mắt cũng đầy ẩn ý.
Cả hai alpha đều nhìn chằm chằm Bùi Nhẫn, mang theo vài phần thăm dò.
Cố Vũ đưa cho anh cái túi giấy, theo động tác anh nhận lấy liền chậc lưỡi: “Lại đi chăm cậu thanh mai trúc mã omega kia hả?”
Bùi Nhẫn nhàn nhạt đáp một tiếng. Cố Vũ huýt sáo: “Ghê nha, cậu ấy là bạn trai tương lai của cậu à? Hay là vị hôn thê?”
Cố Vũ và Kỳ Lễ đã nghe anh nhắc không ít lần về người bạn trúc mã omega thân thiết nhất, mà vẫn chưa từng gặp mặt.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Thanh Xuân
- Từ Bỏ Theo Đuổi Trúc Mã Alpha
- Chương 6