Chương 32

Nhân Cảnh Đế lại hỏi:

“Ngụy quý nhân làm sao vậy? Vừa rồi vẫn bình thường, cớ gì lại đột nhiên ngã xuống đất không dậy nổi?”

Thẩm Nhược Tích ngập ngừng một lát, rồi chậm rãi nói:

“Nô tỳ đoán… nàng ấy sinh non.”

Nàng không nói, thái y nhìn qua cũng sẽ phát hiện ra thôi.

Tần Hải Đường kinh ngạc thốt lên:

“Sinh non? Nàng ta có thai từ nào?”

“Đủ rồi!”

Nhân Cảnh Đế quay đầu, trừng mắt nhìn nàng ta một cái, trong mắt hiện lên vài phần không vui. Vừa rồi Tần Hải Đường làm khó dễ, hắn đều thấy rõ cả. Chưa hỏi ngọn ngành đã kết tội Ngụy Trân Trân giả bệnh, thực sự quá đáng.

“Quý phi, đi theo trẫm.”

Nhân Cảnh Đế khẽ nói với Tần Hải Đường, sau đó đột nhiên đưa mắt nhìn về phía Thẩm Nhược Tích:

“Con cũng cùng đi với chúng ta.”

Thẩm Nhược Tích cúi đầu đáp:

“Thần thϊếp tuân chỉ.”

Trong điện Dao Quang, ngoài Nhân Cảnh Đế ra, các phi tần, tiểu chủ khác cũng lần lượt tới đông đủ.

Hoàng hậu Tô Liễu Nhi kinh ngạc hỏi:

“Ngụy quý nhân làm sao vậy? Lúc nãy còn ở Trường Thu cung của ta mà vẫn khỏe mạnh cơ mà.”

Thái y bắt mạch cho Ngụy Trân Trân xong, trở về bẩm báo:

“Tâu Hoàng thượng, Ngụy quý nhân… là bị sinh non.”

“Sinh non?!”

Tô Liễu Nhi vô cùng nghi hoặc.

Nhân Cảnh Đế sắc mặt không chút thay đổi, bởi ông đã sớm nghe Thẩm Nhược Tích nói qua.

“Nàng ấy mang thai từ khi nào?”

“Xem mạch tượng, đã hơn một tháng.”

“Hơn một tháng, Thái Y Viện các ngươi lại không hề hay biết ư!?”

Nhân Cảnh Đế tức giận quát lớn.

Thái y vội vàng quỳ xuống đất:

“Khởi bẩm Hoàng thượng, tháng vừa rồi mỗi khi đến phiên thỉnh mạch an cho Ngụy quý nhân, nàng ấy sống chết không chịu cho bắt mạch. Còn nói muốn tới Thừa Càn cung xướng khúc cho Hoàng thượng, sợ lỡ giờ sẽ bị trách phạt, vi thần cũng thật không còn cách nào khác!”

Nhân Cảnh Đế nhìn về phía Ngụy Trân Trân đang nằm trên giường:

“Rốt cuộc là chuyện gì?”

Ngụy Trân Trân khóc nức nở:

“Thần thϊếp quả thực có thai. Nửa tháng trước, dì của thần thϊếp tới thăm, nàng ấy học qua y thuật, xem mạch liền phát hiện thần thϊếp đã mang thai…”

“Vậy sao ngươi lại giấu?”

Nhân Cảnh Đế chất vấn.

“Thần thϊếp…” Ngụy Trân Trân nước mắt càng tuôn rơi, “Thần thϊếp nghe nói những tháng đầu thai nhi không ổn định, sợ làm kinh động nên định chờ qua thời gian này mới bẩm báo, ai ngờ lại xảy ra chuyện này…”

Nhìn bộ dạng Ngụy Trân Trân, ánh mắt Thẩm Nhược Tích khẽ động.

Chỉ sợ nàng ấy lo lắng việc mang thai bị người khác biết sẽ hãm hại, nên vẫn luôn giấu diếm. Nhưng dù phòng bị cẩn trọng, cuối cùng vẫn bị người ta ra tay.