Để thực hiện di nguyện của mẹ, Giang Phúc tiếp quản căn cứ vào năm thứ năm của thời kỳ tận thế. Cô xem việc bảo vệ căn cứ này là sứ mệnh cả đời mình. Thế nhưng, những biện pháp cứng rắn của cô lại khi …
Để thực hiện di nguyện của mẹ, Giang Phúc tiếp quản căn cứ vào năm thứ năm của thời kỳ tận thế. Cô xem việc bảo vệ căn cứ này là sứ mệnh cả đời mình.
Thế nhưng, những biện pháp cứng rắn của cô lại khiến thuộc hạ ngày càng bất mãn. Đến khi Giang Phúc trọng thương sau trận chiến sinh tử với Vua Zombie, những kẻ từng thề sống chết theo cô lại liên kết tạo phản.
Đầu cô bị chặt xuống, treo trên cổng lớn của căn cứ. Thi thể cô bị đúc thành tượng đồng, quỳ trước nghĩa trang liệt sĩ.
Bao nhiêu tội ác đổ lên đầu cô, để rồi cái tên “Giang Phúc” trở thành biểu tượng cho “Đại ác nhân” trong vô số tiểu thuyết, phim ảnh và kịch bản về thời mạt thế.
Ngày qua ngày, năm này qua năm khác, ác ý của cả thế giới chồng chất lên linh hồn cô. Trong im lặng, nỗi bi phẫn và oán hận của Giang Phúc dần vặn xoắn, biến dị, trở thành một tồn tại quỷ dị giữa muôn vàn lời nguyền rủa.
*
Giang Phúc là một nhân vật phản diện trong một tiểu thuyết tận thế. Vì thủ đoạn tàn nhẫn, lạnh lùng và vô tình, cô bị gọi là “Bạo Chúa”.
Cái chết của cô khép lại phần chính của câu chuyện, cũng là dấu chấm hết cho tận thế. Thế giới bước sang một kỷ nguyên hòa bình và tốt đẹp.
Nhưng tác giả vẫn chưa buông tha.
Trong phần ngoại truyện, Giang Phúc bị mang ra làm vật hi sinh, công cụ để tôn vinh ánh sáng và công lý của kẻ khác.
Năm Tân Nguyên thứ 51, bức tượng đồng quỳ suốt nửa thế kỷ trước lăng liệt sĩ bị chẻ đôi.
Nam nữ chính nhìn tượng vỡ nát, thở dài: “Nghĩ lại năm xưa, Giang Phúc cũng từng là một cường giả tung hoành khắp thời tận thế, phong thái vô song, chỉ tiếc là đã đi sai đường.”
Nam chính ôm nữ chính, giọng dịu dàng: “Cô ấy quỳ ở đây nửa thế kỷ rồi, cũng coi như chuộc hết tội. Hãy để cô ấy yên nghỉ đi.”
Hai người từng bị Giang Phúc “hãm hại” nay mượn xác tượng để diễn một màn nhân từ độ lượng, gặt lấy lời tán dương của cả thế giới.
Không ai nhận ra, từ trong thân tượng vỡ nát ấy, một luồng oán khí đen đặc đang chậm rãi bay lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm hai kẻ diễn trò.
Giang Phúc không còn ở ngoại truyện nữa.
Cô đã quay về phần chính, quay về thời tận thế.
Ở nơi này, cô sẽ hủy diệt tất cả, trước khi những kẻ từng phản bội có thể đón nhận ngày tháng tốt đẹp.
*
Trước đây, Giang Phúc và Vua Zombie từng đấu trí đấu lực suốt nhiều năm, cuối cùng mới gϊếŧ được hắn.
Nhưng lần này, cô tìm thấy hắn từ sớm, khi hắn vẫn chỉ là một kẻ đáng thương, vừa mới biến thành zombie.
Giang Phúc khẽ mỉm cười, xoa đầu con zombie non nớt: “Người đời sợ cậu, ghét cậu, muốn gϊếŧ cậu. Còn tôi, tôi sẽ bồi dưỡng cậu, nâng đỡ cậu, để cậu trở thành vị vua hùng mạnh hơn. Tôi muốn bóng tối của cậu sẽ mãi mãi bao trùm lên mảnh đất này.”