Từ khi Lạc Dao bị hệ thống trói định, mỗi ngày cô đều sống trong trạng thái cận kề sụp đổ. Hệ thống: [Ký chủ, đây là nam chính, không được gϊếŧ!] Hệ thống: [Ký chủ, đây là nữ chính, không được gϊếŧ!] …
Từ khi Lạc Dao bị hệ thống trói định, mỗi ngày cô đều sống trong trạng thái cận kề sụp đổ.
Hệ thống: [Ký chủ, đây là nam chính, không được gϊếŧ!]
Hệ thống: [Ký chủ, đây là nữ chính, không được gϊếŧ!]
Hệ thống: [Ba của tôi ơi, tôi lạy cô! Đây là phản diện! Không được gϊếŧ!]
Kể từ khi hệ thống Ngân Hà trói định ký chủ, mỗi ngày nó đều ở trong tình trạng sắp phát điên.
"Nữ chính này giả tạo quá, gϊếŧ!"
"Nam chính này rác rưởi quá, gϊếŧ!"
"Bé ngoan này chẳng ngoan chút nào, gϊếŧ!"
Là Ma Vương của Ma Giới, Trọng Uyên không hiểu vì sao mình lại rơi vào tình cảnh mỗi ngày tay chân của mình đều có nguy cơ bị "rời khỏi cơ thể".
Lạc Dao cười tươi rói nhìn hắn, nói: "Ngoan ngoãn tí nào, không thì tay chân bị bẻ hết đấy nhé~."
Trọng Uyên giơ bốn ngón tay lên thề: "Tuyệt đối sẽ ngoan!"