Nhu Gia từ nhỏ đã khéo léo trong cung, nhờ lập công lớn mà được đặc phong làm công chúa. Nàng lớn lên trong nhung lụa, kiều diễm như giọt sương xuân, rực rỡ như hoa đào mùa hạ. Trong kinh thành, ai ai …
Nhu Gia từ nhỏ đã khéo léo trong cung, nhờ lập công lớn mà được đặc phong làm công chúa. Nàng lớn lên trong nhung lụa, kiều diễm như giọt sương xuân, rực rỡ như hoa đào mùa hạ.
Trong kinh thành, ai ai cũng biết, một công chúa kiều diễm như vậy chỉ có thể xứng với người tôn quý nhất là hoàng đế.
Nhưng không ai ngờ rằng, vào năm nàng 17 tuổi, Nhu Gia lại quỳ trước mặt Thái Hậu, khóc lóc cầu xin được gả cho Ân Tự.
Ân Tự là con tư sinh của phủ tướng quân, thân phận thấp hèn, tính tình lạnh lùng tàn khốc. Một đôi mắt sắc bén như sói hoang của hắn khiến người ta vừa nhìn đã run sợ.
Kinh thành chấn động, không ai hiểu tại sao công chúa lại phải lòng Ân Tự, thậm chí không tiếc lấy cái chết ép buộc Thái Hậu chấp nhận cuộc hôn nhân này.
Tướng quân phủ rước công chúa vào cửa, cả thành đều coi đây là một trò cười.
Ngay cả Ân Tự cũng nghĩ như vậy. Trong ánh mắt hắn chứa đầy mỉa mai, chờ đợi khoảnh khắc nàng bẽ mặt.
Nhưng Ân Tự đã không chờ được kết cục đó.
Hắn từ một kẻ bị khinh rẻ, trở thành chiến thần lừng danh, và sau đó còn vươn lên làm hoàng đế khai quốc.
Người hoàng đế cao lớn uy nghi ấy, trước mặt Nhu Gia, lại khuỵu một chân, dâng lên chiếc mũ phượng, giọng nói trầm thấp ôn nhu:
“Nguyện ý đeo nó lên chứ, công chúa của ta?”
Nhu Gia mang một bí mật: nàng đã sống hai đời.
Kiếp trước, nàng từng yêu sâu đậm biểu đệ là hoàng đế và vì hắn hy sinh tất cả. Nhưng cuối cùng, biểu đệ lại vì một người phụ nữ đã có chồng mà vứt bỏ nàng. Khi quân địch tấn công kinh thành, để bảo vệ người hắn yêu, biểu đệ đã không chút do dự đẩy nàng ra làm bia đỡ đạn.
Lúc mọi hy vọng tiêu tan, chính Ân Tự là người từ trong vạn quân xông đến, đạp lên máu địch, nắm lấy tay nàng. Dù lưng cắm đầy mũi tên, hắn vẫn mạnh mẽ kéo nàng ra khỏi tử lộ.
Hắn nhìn nàng bằng đôi mắt dịu dàng, ngay cả khi đã trút hơi thở cuối cùng.
Kiếp này, Nhu Gia đã sớm chọn đến bên Ân Tự. Nàng nhẹ nhàng vuốt hàng lông mi của hắn, mỉm cười nói:
“Đôi mắt của A Tự rất đẹp, giống như những vì sao trên bầu trời.”
Chú thích:
Nữ chính trọng sinh, gặp lại nam chính từ sớm. Ban đầu, nam chính lạnh nhạt với nàng, nhưng sau cùng là yêu thương sâu sắc.
Cưới trước yêu sau, ngọt ngào, chữa lành.
Tóm tắt:
Công chúa dịu dàng và chiến thần lạnh lùng cùng viết nên câu chuyện ngọt ngào cứu rỗi lẫn nhau.
Nếu thấy truyện hay xin mọi người đề cử ánh kim hoặc cmt để tiếp thêm động lực cho mình edit truyện nhanh hơn nhé