Chương 41

Mọi người đang nghị luận sôi nổi, thì một bóng dáng đĩnh bạt chợt bước lên tế thiên đài, thẳng tắp đi tới bên Diệp Khanh Đường.

Mọi người tập trung nhìn vào, thiếu niên đi đến bên Diệp Khanh Đường kia, chẳng phải chính là Tư gia vị tuyệt thế phong hoa, tam thiếu gia Tư Bạch sao?!

“Đường Đường, tế thiên nghi thức đã kết thúc, cần gì phải lãng phí thời gian ở đây? Gia gia còn mệnh ta hôm nay đưa ngươi trở về, cùng hắn chơi cờ.” Tư Bạch khóe miệng mỉm cười, ôn nhu nhìn Diệp Khanh Đường.

“Hảo.” Diệp Khanh Đường hơi mỉm cười, căn bản không để ý đến ánh mắt mọi người, chỉ gật đầu rồi cùng Tư Bạch đi xuống tế thiên đài.

“Tình huống như thế nào? Tư tam thiếu thế nhưng cùng Diệp tiểu thư giao hảo?”

“Ngươi không nghe vừa rồi Tư tam thiếu gọi Diệp tiểu thư là gì sao? Đường Đường… Xem ra bọn họ hai người có quan hệ không bình thường a.”

“Tư gia không phải vẫn luôn không hợp với Diệp gia sao? Thế nào mà Tư gia lão gia tử lại mời Diệp Khanh Đường đến Tư gia?”

Liên tiếp nghi vấn, theo Diệp Khanh Đường và Tư Bạch cùng đi xuống tế thiên đài lập tức lăn lộn trong đầu mọi người. Nhìn thấy tuyệt sắc Diệp Khanh Đường cùng tuấn mỹ Tư Bạch sóng vai mà đi, cảnh sắc như họa ấy, lập tức làm người cảm thấy cảnh đẹp ý vui.

Ai ai cũng biết Tư Bạch tính tình đạm mạc, rất ít khi tiếp xúc với người ngoài Tư gia, mà hiện giờ lại trước mặt mọi người mời Diệp Khanh Đường, để lộ ra hai người quan hệ thân mật như vậy, chẳng lẽ là…?

Mọi người theo bản năng nhìn về phía đứng ở dưới tế thiên đài, khuôn mặt lược hiện cứng đờ của Đoạn Thiên Nhiêu cùng đám người.

Trước đó bọn họ còn cảm thấy Đoạn Thiên Nhiêu ghét bỏ Diệp Khanh Đường, cho nên mới chủ động hối hôn; nhưng hiện giờ xem ra, sự tình dường như không phải như vậy.

Đoạn Thiên Nhiêu tuy coi như ưu tú, nhưng so với Tư Bạch, lại căn bản không có chút nào để so sánh.

“Chẳng lẽ nói… Hối hôn giữa Đoạn gia và Diệp gia, không phải là ý tứ của Đoạn Thiên Nhiêu? Mà là vì Diệp Khanh Đường cùng Tư Bạch giao hảo, lúc này mới giải trừ hôn ước?”

“Kia còn có thể giả sao? Ngươi nếu là Đoạn Thiên Nhiêu, liệu ngươi sẽ vứt bỏ Diệp Khanh Đường, đại mỹ nhân ấy, mà lui về cầu chọn Diệp Huân? Ngươi sợ rằng không phải là người mù đi?”

“Tư Bạch so với Đoạn Thiên Nhiêu khá hơn nhiều, ta trước đây còn rất đồng tình cho Diệp Khanh Đường, nhưng hiện tại… Ta có phải nên đồng tình cho Đoạn Thiên Nhiêu không?”

Mọi người một trận nghị luận, giờ phút này lại không ai tin rằng là Đoạn Thiên Nhiêu chủ động từ hôn.

Đoạn Thiên Nhiêu trên mặt một trận xanh trắng, giờ phút này, âm thanh nghị luận của mọi người dường như vô số mũi tên trào phúng rót vào tai hắn.

Hôm nay bản thân đã phải chịu khuất nhục trên người Diệp Khanh Đường, hiện giờ lại thêm đủ số đổ dồn lên hắn.

“Đoạn lang…” Diệp Huân khẩn trương nhìn Đoạn Thiên Nhiêu với khuôn mặt căng thẳng, đáy mắt tràn đầy lo lắng.

Đoạn Thiên Nhiêu hít sâu một hơi, trực tiếp xoay người, “Trở về.” Hắn lại hoàn toàn không thèm liếc mắt nhìn Diệp Huân một cái.

Diệp Huân trong lòng hơi kinh hãi, nhưng chỉ có thể cúi đầu đi theo Đoạn Thiên Nhiêu và Đoạn Thiên Thụy rời đi.

Sau hôm nay, Đoạn Thiên Nhiêu sẽ trở thành trò cười lớn nhất trong Lẫm Thành.

Trước khi rời khỏi tế thiên đài, Diệp Khanh Đường cùng phụ thân Diệp Lăng chào hỏi, nói rằng muốn đến Tư gia một chút. Diệp Lăng lúc này tâm tình rất tốt, nơi nào có nửa câu không ổn, liền trực tiếp cho phép Diệp Khanh Đường đi, sau đó vui tươi hớn hở trở về Diệp gia.

Ngày sau, xem ai còn dám nói hắn, Diệp Lăng, nữ nhi mạo không có mặt mũi?!

Diệp Khanh Đường cùng Tư Bạch, Tư Dạ lập tức trở về Tư gia.

Trong đại sảnh Tư gia.

“Gia chủ lời nói thật sao?” Diệp Khanh Đường bị gọi tới Tư gia, giờ phút này hai tròng mắt hơi trợn to, khóe miệng không giấu được một tia ý cười hơi nhếch lên.

Tư gia gia chủ khẽ gật đầu, “Hôm nay gọi ngươi đến đây, chính là vì thông báo một tiếng, Mộ Túc đại nhân đã đồng ý gặp ngươi, đã nhiều ngày hẳn sẽ tiến đến Lẫm Thành.”

Lời này vừa thốt ra, trong ngữ khí của Tư gia gia chủ cũng mang theo một chút bí mật và sung sướиɠ.

................

P/s : Mong mọi người đề cử truyện để mình có thêm động lực ra chương nhaaa