Tomi đi xuống thêm tầng nữa nhưng khi xuống bảng tầng lại ghi tầng 5, Tomi trong lòng run lên, cô run cầm cập, môi trắng bệch, dù nhìn thế nào đây cũng chẳng phải tầng 1, Tomi hoảng loạn nhìn cameramen, cameramen cũng mờ mịt.
- Mọi người ơi... Chuyện này...
Tin nhắn trong livetream cũng bắt đầu trở nên kịch tính hơn, họ thảo luận xem Tomi bị ma nào ám, thảo luận vô cùng vui vẻ vì ai cũng nghĩ đây là Tomi diễn nhưng khi Tomi nhìn đã phát hiện ra một cầu thang giống cầu thang đi xuống nên Tomi lại đi xuống tầng nữa, bảng tầng lại ghi là tầng 2, chuyện này không chỉ khiến Tomi hoảng loạn mà những người xem cũng vô cùng hoảng loạn, họ đều xem Tomi đi từng bước xuống dưới.
Kênh chat bắt đầu hỗn loạn, Tomi mặt cắt không còn giọt máu, cô chấp tay cầu khẩn xung quanh, trong miệng là những lời cầu nguyện với thần, phật, chúa, vô cùng nhiều tín ngưỡng, nếu cho cô đủ thời gian cô có thể cầu nguyện với 8 triệu vị thần của Nhật nhưng giờ cô vô cùng hoảng loạn, Tomi chạy xuống tầng dưới nhưng tầng dưới lại ghi là tầng 4, rồi tầng 5, rồi lại tầng 4, rồi tới tầng 3, Tomi lòng càng hoảng loạn hơn, mắt cô đã đỏ hoe, cô hoảng loạn chạy xuống nhưng làm thế nào cũng không thể tới tầng 1 để chạy trốn ra ngoài.
Sau một lúc chạy, Tomi ngồi bệt dưới đất thở hồng hộc, cô vừa chạy vừa la hét cầu cứu nên giờ đã kiệt sức, những người xem thấy tình hình không ổn nên có người đã gọi cảnh sát và nhiều người ở lại an ủi cô, Tomi nhìn tình cảnh của mình hiện tại, cô chỉ muốn livetream câu view thôi mà lại gặp ma quỷ như này, Tomi có chút suy sụp, dù cô có làm gì cũng chẳng thể thoát ra khỏi nơi này.
- Mọi người ơi... Cứu với! Mình không muốn ở lại đây nữa đâu!
Cô lại trước máy quay lên tiếng muốn nhờ ai đó cứu nhưng khi cô nói, phía sau lưng cô xuất hiện một bóng hình, cameramen dường như đã thấy, những người trong livetream cũng đã thấy bóng dáng ấy, vô số tin nhắn bay khắp phòng livetream.
Cameramen tay run rẫy chỉ về phía sau lưng Tomi, Tomi nghi hoặc nhìn về phía sau nhưng khi cô quay đầu, bóng hình ấy đã xuất hiện trước mắt cô, đó là một người với gương mặt không có ngũ quan, cảm giác phát ra làm Tomi sợ đến ngây ngẩn, tay chân bủn rủn, cameramen thấy tình huống không ổn, đặt máy quay lên vài và ôm chặt Tomi chạy trốn.
Tomi cũng đã lấy lại tinh thần rồi cô la lớn.
-Aaaaaaaa!
Tiếng hét của cô vang vọng khắp mọi ngỏ ngách của chung cư, những người xem livetream cũng hú vía vì hình ảnh ấy, họ đã để lại vô số tin nhắn, cục cảnh sát cũng đã nhận được tin báo, khi xem livetream của Tomi, họ cũng hoảng hồn và chuẩn bị đến cứu cô và điều tra dị thường nên đội của Le Fay mới nhận thông báo.
Le Fay nhìn hồn ma không mặt trong livetream, một giọt mồ hôi lạnh rơi xuống.
- Không thể tin được... Thật sự có mà sao? Hay là một siêu phàm mới?
Bên kia Naoya đang lái xe phản bác.
- Siêu phàm nào chứ, đây rõ ràng là ma quỷ mà.
Le Fay hơi bĩu môi ra.
- Dù sao cũng nên tưởng tượng chút chứ.
Quay lại bên phía Tomi, Tomi được anh cameramen ôm chạy trong cầu thang vô tận này, cả thể xác lẫn tinh thần họ đã bị bào mòn đi không ít, khi cả hai kiệt sức thì bóng hình ấy lại xuất hiện, Tomi quỳ xuống đất bật khóc cầu xin.
- Xin... Xin hãy thứ lỗi vì sự mạo phạm của tôi, mong ngài hãy lượng thứ...
Tomi khóc nhiều đến mức nhòe cả lớp trang điểm trên mặt nhưng cô chẳng quan tâm nữa.
Nhưng dường như hồn ma ấy không hề muốn buông tha, nó dơ tay về phía Tomi, ngón tay sắc nhọn như có thể đâm lủng cả người Tomi.
Tomi nhìn thấy cảnh tượng ấy, mặt cắt không còn giọt máu nào, cả người run bần bật nhưng cô và cameramen đã không còn sức để chạy nữa, cô chỉ đành trơ mắt nhìn bàn tay ấy sắp tiến về phía mình.
Nhưng khi bàn tay ấy sắp tiến lại thì một đoàn ánh đao chém hồn ma ấy làm 2 nửa, rồi hồn ma ấy từ từ tan biến.
Tomi nhìn mà ngẩn người, từ trong bóng tối, một thân hình với bộ áo choàng đen vân mây đỏ xuất hiện, đó là một chàng trai vô cùng điển trai với máy tóc đen hơi dài, đôi mắt lạnh lùng, đặc biệt là hai vết lệ vô cùng nổi bật trên gương mặt chàng trai.
Kênh chat trong livetream nổ tung, Tomi ngây ngẩn nhìn chàng trai đó, Itachi nhìn cô một cái rồi từ từ nói.
- Nếu muốn thoát thì theo tôi.
Nói xong anh quay lưng đi, Tomi và cameramen nhìn nhau, họ đều thấy vẻ bàng hoàng trên gương mặt nhau nhưng giờ không phải lúc để ngẩn người, Tomi nhanh chóng đứng dậy, nói với theo.
- Đợi... Đợi chúng tôi với!
Nhưng Itachi không nói gì mà chỉ bước đi, Tomi và cameramen đi theo sau.
Sau khi đi xuống thêm 2 tầng thì họ đã đến tầng 1, Tomi nhìn mà phát khóc, cô rối rít cảm ơn người đã giúp mình, Itachi không nói gì, chỉ lặng lẻ bước đi ra ngoài nhưng Tomi không biết livetream của mình đã bị khóa lại từ lúc Itachi xuất hiện, khi cục cảnh sát thấy vết kiếm khí ấy đã xác nhận Itachi có thể là siêu phàm giả nên nhanh chóng phong tỏa tin tức.
Bên ngoài, vô số xe cảnh sát đã vây tòa chung cư này lại, Le Fay nhìn livetream đã bị gỡ, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, vệ sĩ phía sau cô đã thò tay vào áo chỉ đợi người bên trong ra.
Khi Itachi bước ra ngoài, một cảnh sát giơ loa lên nói.
- Xin mời ngài dừng bước! Chúng tôi muốn ngài theo chúng tôi về điều tra.
Itachi mặt không cảm xúc, khi Tomi bước ra đã có cảnh sát vẫy cô lại, Tomi nghi hoặc đi đến nhưng khi đến, cô cùng cameramen đã được che chắn sau lưng và lên một chiếc xe chuyên biệt.
Itachi nhìn đám cảnh sát, giọng lạnh nhạt nói.
- Hình như tôi không hề làm gì quá quy định đúng không?
Cảnh sát cầm loa lại nói.
- Tôi được lệnh cấp trên muốn ngài theo chúng tôi về, tôi cam đoan mọi điều chúng tôi đưa ra đều là tốt nhất đối với ngài.
Đôi mắt đen của Itachi dần hóa đỏ, 3 câu ngọc trong mắt bắt đầu xoay, những cảnh sát ở đây nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng giật thót, vô mũi súng chĩa vào chỗ Itachi.
Naoya nói lớn khi thấy tình huống có chút hỗn loạn.
- Chưa có lệnh của tôi không ai được nổ súng!
Nghe lệnh của Naoya, thì dù mũi súng vẫn chĩa về phía Itachi nhưng không ai dám nổ súng.
Cảnh sát cầm loa tay hơi run, định nói gì đó nhưng khi nhìn vào đôi mắt của Itachi, cảnh sát ấy ôm đầu ngã khụy xuống đất.
- Aaaaaaaa! Không! Không!
Thấy tình cảnh của cảnh sát ấy, súng của vài người bất giác nổ, vài viên đạn bay tới chỗ Itachi, Itachi hờ hững cầm kiếm chém về phía những viên đạn, với tam câu ngọc, đường đi của những viên đạn trong mắt Itachi chậm đi vô cùng nhiều, chỉ cần vung kiếm là đỡ được.
Thấy Itachi chặn hết đạn, những viên cảnh sát kia cũng nổ súng theo hiệu ứng đám đông, Naoya mặt tối sầm, cô lo lắng định ra lệnh ngừng bắn nhưng Le Fay đã nắm chặt tay cô, rồi chỉ về phía Itachi bên kia.
- Cô nhìn xem.
Naoya ngẩng đầu nhìn, mắt cô trừng lớn.
Không một viên đạn nào chạm vào được người của Itachi, chúng bị kiếm của Itachi chém sạch sẽ không chừa thứ gì.