Chương 23: Kichirou who laughs

Kichirou đang đi trên phố, lúc này mọi người trên phố đều đứng im bất động, mọi thứ trong tầm mắt Kichirou đều là màu xám trắng.

Kichirou hôm nay hơi chán đời nên dùng dừng thời gian để đỡ phải chen chúc với người khác, đang đi, Kichirou đi ngang qua một tòa nhà lớn, trong tầm của góc nhìn thứ 3 của cậu bên trong tòa nhà là những cảnh tượng khiến người ta thật sự là muốn ói.

Kichirou khựng người lại.

- Mẹ kiếp!

Kichirou quay ngoắt đầu lại, mắt trừng trừng nhìn tòa nhà này.

Trong tòa nhà là vô vàn viễn cảnh làm Kichirou chấn động cả tâm can, Kichirou lùi lại phía sau vài bước nhưng không may trượt chân ngã xuống đất, Kichirou không để ý mà mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào bên trong tòa nhà.

- Haha... Hahaha... Hahahahaha!

Kichirou nhìn những hình ảnh bên trong rồi bật cười lớn.

Kichirou suốt cả tối hôm qua đã tự vấn bản thân mình vô số lần nhưng thực tế con người còn có thể làm những thứ điên rồ hơn cả những gì cậu đã từng tưởng tượng, Kichirou thấy bản thân thật nực cười.

Kichirou hít một hơi sâu, dùng niệm lực nâng cơ thể mình lên, đôi mắt giờ đây của Kichirou đã không còn tí cảm xúc nào trong đó.

Reng reng, chuông cửa tòa nhà mở ra, hai tên cao lớn đứng nghiêm trước cửa giờ đây cơ thể đã mềm nhũn bên ngoài, những người đi đường thấy cảnh tượng ấy há hốc mồm, tay nhanh chóng lấy điện thoại ra quay video định sẽ đăng trên mạng, những cô gái nhìn cảnh máu me bên ngoài có la hét nhưng không ai rời đi mà nhìn vào bên trong tò mò, bên trong tòa nhà là một chàng trai mặc áo hoodie đen, hai tay đút túi quần vô cùng thư thái.

Chuyện là 1 phút trước, một chàng trai mặc áo hoodie đen trùm mũ đi thong thả tiến vào tòa nhà, hai tên cao lớn nhìn như bảo vệ chặn lại, ánh mắt nguy hiểm nhìn chàng trai.

- Mày là ai! Tháo cái mũ xuống!

Một tên trong hai hét lớn dọa dẫm, chàng trai chỉ hờ hững vẫy tay một cái, tên vừa nói lớn đó ngay lập tức đầu bị vặn ngược về phía sau ngã xuống đất, tên còn lại mặt kinh hoàng lùi về sau mấy bước, nhanh chóng đút tay vào áo định rút thứ gì đó ra nhưng chàng trai đó phẩy tay thêm lần nữa tên còn lại đầu cũng bị vặn ngược.

Những người đi đường nhìn thấy la hét thất thanh.

- Gϊếŧ người rồi!

- Cứu! Aaaaa!

- Gọi cảnh sát đi!

Dù có la hét cỡ nào thì đám đông cũng chẳng hề di chuyển đi mà là càng nhiều người tò mò tới xem rồi quay video đăng lên mạng, những cô gái trẻ trên phố là những người hét to nhất nhưng cũng là những người hóng chuyện nhiều nhất.

Chàng trai đó bước vào bên trong, mấy tên Yakuza bên trong thấy viễn cảnh bên ngoài chân run rẩy nhưng tay vẫn cầm dao thủ thế dường như không để cho chàng trai đi qua, chàng trai ngước mắt lên nhìn cả đám đó, đôi mắt bị che bên trong bóng tối tạo một cảm giác rợn người.

- Tiến!

Một tên Yakuza la lớn, cả đám cùng nhau nhào vào nhưng đội hình rất chuyên nghiệp, từng người từng người lao vào để không bị loạn đội hình chém trúng người đồng đội nhưng chàng trai đó chỉ hờ hừng vẫy tay những tên tiến lên đầu cả người chợt quay lại chém vào người phía sau.

- Aaaaa!

Tên phía sau bị chém trúng động mạch cổ nhanh chóng ngã khụy xuống đất nhanh chóng ngừng thở, tên đi đầu mắt đỏ ngàu la lớn.

- Không! Tao không thể điều khiển cơ thể nữa! Cứu tao!

Nhưng mấy tên phía sau ánh mắt bị nhiễm bởi nỗi sợ chẳng dàm bước lên phía trước, không để mấy tên đó kinh hoàng nữa chàng trai đó từ từ bước lên, tên bị điều khiển cũng bước lên phía trước theo.

- Cứu cứu!

Tên đi đầu vẫn la hét cầu cứu nhưng mấy tên phía sau định lùi lại thì cơ thể đều đã đứng im như tượng chẳng thể di chuyển rồi như máy móc rỉ sét quay sang chém nhau.

Máu và nội tạng tuôn ra như suối chảy liên tục, cảnh tượng buồn nôn đến không thể buồn nôn hơn, tên đi đầu nhìn thấy hết, bụng bắt đầu sôi sùng sục rồi nôn mửa tại chỗ khi đứng.

Chàng trai nhưng lại vẫn di chuyển tiến về phía trước, tên đi đầu định nói gì đó nhưng cổ đã bị vặn về phía sau để mắt nhìn thẳng vào chàng trai rồi gục xuống đất tắt thở.

Mấy tên từ bên trong những căn phòng đi ra thấy cảnh tượng máu chảy thành sông bên ngoài thì có người hét lớn tay chân mềm nhũn, có người chạy về phía sau định trốn nhưng đã bị một lúc ép vô hình ép thành bãi sương máu, có những người thì chạy lên lầu định báo cáo với những người phía trên, những người phía trên cũng nghe thấy động tĩnh bên dưới nhìn xuống nhưng vừa nhìn tay chân rã rời, không ít người không nhịn được mà ói lên ói xuống.

Chàng trai miệng khẽ nhếch lên, vẫy tay về phía trước, những người ở tầng một tất cả đều hóa thành sương máu nhưng đó là những người trông giống Yakuza, khí chất có chút đặc biệt, những người bình thường thì không hề hấn gì chỉ là sợ quá mà ngất xỉu.

- Cứu với! Có ai đó cứu với!

- Mày là hét cái gì! Chạy đi!

- Chạy đi gọi cho Boss.

- Gọi cái gì mà gọi mày nhắm mày sống nổi không mà gọi!

Vô số tiếng la hét phát ra bên trên, tầng hai như một địa ngục âm thanh, chàng trai đi từng bước lên lầu, những bước đi như dẫm vào tim của những tên Yakuza trên này.

Có một vài tên đã húc phòng boss ra.

- Boss! Có người xông vào tòa nhà gϊếŧ anh em của chúng ta!

Kobeno giật mình nhìn tên đó.

- Cái gì! Là băng đảng nào tới!

Tên đó lắc đầu, đầu đổ đầy mồ hôi.

- Là... Là...

- Là gì!

Kobeno gầm lên, cả người như bốc hơi vì tức giận, tên đó nuốt khan rồi mới lên tiếng.

- Là một tên kì lạ, hắn ta chỉ cần vung tay là có thể gϊếŧ anh em của chúng ta!

Tên đó lấy hết sức nói to nhưng Kobeno nghe mà mắt giật giật, gã béo nghe nãy giờ cũng hơi nghi hoặc hỏi.

- Một người? Mà còn chỉ vung tay là gϊếŧ người? Mày nghĩ tao là trẻ con à?

Tên đó chưa kịp nói tiếp từ gì thì cả người đã hóa thành sương máu bay trong gió, Kobeno và gã béo giật mình lùi lại phía sau, một chàng trai bước vào bên trong với tư thái ung dung, những sương máu ấy khi gần chạm vào chàng trai như đã bị một thế lực vô hình đẩy ra không hề làm quần áo chàng trai bẩn chút nào.

Kobeno tay chạm vào khẩu súng dưới bàn.

Ở Nhật, việc cầm dao chém nhau có thể chỉ là bị tạm giam nhưng nếu dùng súng thì xác định sẽ là vô tù, dù có thế lực chống lưng nhưng vẫn sẽ mất vài miếng da thịt vì luật cấm súng của Nhật rất gắt gao, nếu có người phát hiện ra là có tàng trữ súng trong nhà có thể bị phạt hành chính.

Nhưng lúc này chỉ có súng mới khiến Kobeno yên tâm lúc này, vừa nãy bàn bạc chuyện làm ăn ngon lành tự nhiên xuất hiện một ma thần nhảy vào đây định gϊếŧ hết bọn họ, điều này dù có bình tĩnh như Kobeno cũng chẳng thể bình tĩnh mà nói chuyện với đối phương được, Kobeno trầm giọng nói.

- Chàng trai trẻ, chúng tôi có làm gì cậu sao? Tại sao cậu lại muốn gϊếŧ hết chúng tôi?

Gã béo giờ đã sợ vỡ mật nhưng nghe lời Kobeno, gã cũng vùng dậy nói.

- Đ... Đúng vậy! Anh biết gϊếŧ người là phạm pháp không!

Chàng trai chỉ nở nụ cười nhàn nhạt, giơ tay lên về phía gã béo, gã béo còn định nói gì đó thì cả người khựng lại không thể nói thêm cái gì, cơ thể từ từ lơ lửng lên không trung.

Kobeno nhìn mà tim đập thình thịch, đây là gì chứ! Siêu năng lực như trong phim ư! Vậy ra siêu năng lực thật sự tồn tại ư!