Chương 20: Chuyện đời thường

Hyuga hào hứng hơn, nắm chặt chổi bằng hai tay, vẻ mặt nghiêm túc một chút nhưng lại nở nụ cười vui mừng.

- Không ngờ nha, Kichirou, lên đi!

Kichirou nắm chặt chổi, sử dụng niệm lực tăng thêm cho chổi của mình rồi vung về phía Hyuga với hướng ngang, Hyuga tiến lên phía trước đỡ chổi bằng tay không nhưng khi tay chạm vào một năng lượng kì lạ đi xuyên qua da thịt đánh thẳng vào xương của Hyuga làm cậu ta run tay, cây chổi sượt qua tay Hyuga rồi đánh thẳng vào người.

Hyuga lùi ba bước, thở dốc kịch liệt, tay ôm chặt ngực.

Kichirou hơi lo lắng hỏi.

- Hyuga! Có chuyện gì sao?

Kichirou hơi lo lắng thu bớt năng lực niệm lực lại, cậu hình như đánh giá hơi thấp niệm lực của mình rồi, cậu nghĩ Hyuga có thể đánh với chục người nhưng chỉ bị sướt da nên Kichirou nghĩ chút niệm lực này cũng vừa đủ, ai ngờ nó lại hơi quá như vậy.

Hyuga xua xua tay, hít một hơi sâu, khuôn mặt dù lấm tấm chút mồ hôi nhưng vẫn rạng rỡ nụ cười.

- Tốt! Đánh tốt lắm!

Hyuga lao lên trước đánh một đòn giáng xuống, Kichirou đỡ lại nhưng Hyuga lại lấy lực xoay người tung một cú đá nhanh vào người Kichirou, Kichirou thấy vậy dừng thời gian nhanh chóng, trước khi chân Hyuga tới ngực Kichirou thì nó đã dừng lại, Kichirou thở phào nhẹ nhõm, rồi hơi tức giận dậm chân.

- Mẹ nó, thằng này đánh cũng ác quá rồi!

Kichirou nói thế nhưng không làm hành động nào đánh lại mà suy nghĩ cách để thoát nhanh chóng.

Thời gian tiếp tục quay, cú đá của Hyuga đá thẳng vào ngực của Kichirou nhưng trước khi nó đến dường như chân của Hyuga trở nên mất lực nhanh chóng, khó hiểu.

Kichirou lùi vài bước, cậu cười rất tươi, sinh học đúng là tuyệt vời mà, Kichirou thấy cơ hội lao lên đánh một cú.

Hyuga đỡ rồi phản công ngược lại, thế là hai người ở dưới giằng co mấy phút, trong mấy phút này đã có vài người quay video lại cảnh này, mấy bạn học trên kia không khỏi trầm trồ, trong lớp của hai người, Mai nhìn hai người múa chổi bên dưới mà rơi vào suy tư sâu sắc.

Còn bên kia Haruka cười lớn ôm bụng.

- Phụt! Hahahahaha.

Các cô bạn cô nhìn, Haruka chỉ vào một bóng người bên dưới.

- Đó là cái người mà tôi đi chơi chung mấy ngày nay đó.

Shizuka nheo mắt nhìn nhưng 2 người này cứ đánh thì đánh đi, còn chạy đánh, nhào lộn đánh không nhìn ra được ai với ai.

Shizuka mặt tối sầm.

- Hai tên ngốc đó từ lớp nào vậy chứ.

Haruka vừa cười vừa dựa vai cô bạn mình.

- Sao chứ? Vui mà.

Shizuka nhìn Haruka thở dài.

Aya mắt tròn xoe, trong mắt đầy ngôi sao nếu như đây là manga, Aya kéo tay áo của Emi.

- Emi! Emi! Hai bạn đó đánh đẹp quá! Mình cũng muốn!

Emi xoa xoa đầu.

- Aya à... Cậu đừng có học mấy cái thứ kì lạ như thế chứ...

Aya bĩu môi, môi nhỏ chu ra.

- Emi quá đáng...

Emi nhìn Aya thở dài.

Trong lúc Kichirou và Hyuga đang đánh nhau thì giáo viên chủ nhiệm hai người đi xuống, đó là một ông thầy hơi lớn tuổi, đầu có chút hói nhưng chưa quá mức nhưng thân hình vô cùng lực lưỡng, dường như hồi trẻ là một người vô cùng thích luyện tập thể hình.

Thầy chủ nhiệm tên là Hoshida, Hoshida lúc này nhìn hai thằng học trò mình mà đầu đầy vạch đen.

- Kichirou! Hyuga! Hai thằng nhóc chúng mày đang làm cái gì vậy!

Dù tiếng nói của thầy Hoshida rất lớn nhưng hai người dường như không để ý chút nào mà vẫn đánh rất hăng, từng chút một nan chổi đã mất hết phân nửa trải đầy dưới đất.

Thầy Hoshida mặt càng đen lớn, cái đầu hói bóng loáng cũng dần tối hơn.

Hyuga cười to.

- Đánh hay lắm! Đánh hay lắm!

Kichirou mặt sầm lại.

- Đừng có nói mấy câu trung nhị coi!

Khi hai cây chổi va chạm nhau lần thứ N thì nó đã gãy, Kichirou quên tăng thêm niệm lực nên giờ 2 cây đã tan nát thành 2.

2 người nhìn nhau cười lớn rồi quăng nó sang chỗ khác, khi Kichirou thu niệm lực lại, cây chổi dưới đất đã tan thành vô số vụn gỗ, Kichirou và Hyuga nhìn nhau lại bật cười lớn hơn.

- Yahahaha, đánh trận này đã thiệt chứ!

Hyuga thấy cái vai đau nhức vài ngày của mình đã hết, Kichirou cả người sảng khoái, vừa tăng khả năng điều khiển niệm lực vừa xả stress, quá đã.

Nhưng sau lưng hai người, thầy Hoshida mặt chìm trong bóng tối, hai tay to lớn đặt mạnh vào vai hai người, Kichirou và Hyuga đang cười tươi chợt khựng lại, hai người máy móc xoay đầu lại.

- Hai nhóc...

Thầy Hoshida dùng ngón cái chỉ chỉ vào phòng giáo viên trên tầng 4, giọng nói âm trầm, mặt nở nụ cười nguy hiểm.

- Vào phòng giáo vụ gặp.

Kichirou máy móc nhìn Hyuga, Hyuga cũng nhìn sang, hai người nhìn nhau trong im lặng.

Sau khi hết giờ nghỉ trưa, hai người cuối cùng cũng hết nghe lời cằn nhằn của thầy Hoshida.

- Aiz... Mệt quá...

Hyuga nằm gục trên bàn than thở, Kichirou cũng gục một bên, mặt vô hồn.

Mai nhìn hai người khá lo lắng nhưng dường như đây cũng là chuyện bình thường nên Mai cũng không chú tâm nữa, lần nào ra khỏi phòng giáo vụ hai người kia cũng vậy Mai cũng hơi quen rồi.

Sau khi tan học, Kichirou chào Hyuga với Mai rồi về nhà, trên đường về Kichirou có mua vài cái bánh dưa gan ăn.

Tới nhà, Kichirou chạy thẳng vào phòng nhanh chóng đóng cửa lại, Kichirou nhảy thẳng lên chiếc giường mềm mại của mình định đánh một giấc ngon lành thì điện thoại lại vang lên, Kichirou uể oải nhấc máy.

[Moshi moshi?]

Giọng Hana phát ra từ đầu dây bên kia có.

[Hôm nay chị tăng ca không về đâu, nhóc ở nhà ăn tối trước đi.]

[OK.]

Nói xong Kichirou cúp máy nhưng vừa cúp lại có điện thoại reo tiếp, Kichirou hậm hực mở máy, đó là số của Hyuga.

[Gì vậy?]

Hyuga bên kia vừa về đến nhà đã tắm rửa sạch sẽ xong, giờ đang nằm thẳng cẳng trên giường trong phòng gọi điện.

[Nghe không?]

Kichirou khó hiểu nói.

[Nghe, có chuyện gì à?]

[Qua nhà tao chơi không? Có đĩa game mới.]

Kichirou ngồi bật dậy, hào hứng thu xếp đồ nhanh chóng bằng niệm lực, Hyuga bên kia nghe vài tiếng loạt xoạt nhưng không nghe Kichirou trả lời nên hỏi lại.

[Alo, qua không?]

Kichirou nói khi đang thay đồ.

[Qua chứ, đợi tao thay đồ cái.]

Sau khi xong hết mọi thứ, Kichirou nhanh chóng đóng cửa nhà rồi đi chơi, Kichirou chạy một mạch đã đến mà không chút thở dốc nào, niệm lực đã gánh hết toàn bộ nên giờ Kichirou vô cùng sung sức.

Ngoài của, Kichirou gõ cửa nhanh chóng.

- Ra liền!

Bên trong vọng ra là giọng của một cô gái, Kichirou biết đó là em của Hyuga.

Hinako mở cửa ra, trước mặt là Kichirou tóc hơi xộc xệch vì gió, Kichirou chào hỏi một tiếng.

- Buổi trưa tốt lành.

Hinako gật đầu.

- Buổi trưa tốt lành, anh trai tốt bụng.

Kichirou cũng quen với việc Hinako thích đặt biệt danh nên không để ý chuyện này nhiều, sau khi chào hỏi xong thì vào trong.