Hyuga nhìn Hashiyama đang ôm tay, bỗng cậu ta bật cười làm Hashiyama khó hiểu, Hashiyama gầm lên.
- Mày cười cái gì!
Hyuga tắt nụ cười, hai tay đút túi, Kichirou một bên thấy vậy thì thầm niệm cho thằng nhóc đầu vàng kia không nằm viện lâu.
Hashiyama thấy thế đứng kì lạ của Hyuga không khỏi ngẩn người, trước khi kịp hỏi cái gì, Hyuga biến mất ngay trước mắt cậu ta, Hashiyama kinh hoàng mở to hai mắt nhưng đó xem như là cảnh tượng cuối cùng cậu ta có thể nhìn, Hyuga không biết xuất hiện từ bao tới giáng một cú đá thẳng vào bụng Hashiyama làm cậu ta văng xa vài mét rồi sủi bọt mép bất tỉnh.
Hyuga vung vẩy chân trong không khí, lẩm bẩm.
- Chà, có vẻ như mình chậm đi không ít rồi...
Kichirou đứng bên kia đầu đổ đầy mồ hôi, đến cả cậu cũng chẳng nhìn thấy cú đá ấy với tốc độ ấy, nếu phải đánh một trận nghiêm túc thì chỉ có dừng thời gian mới chơi lại Hyuga thôi, mà có khi chưa kịp dừng đã bị sút tung mỏ rồi.
Kichirou âm thầm lau mồ hôi, khi Hyuga quay lại lấy đồ ăn thì cậu nhắc nhở một câu.
- Tao nghĩ mày nên gọi bệnh viện đi.
- Cho nó phơi nắng tí đi tao gọi.
Hyuga hờ hững xua xua tay tỏ vẻ chẳng quan tâm, Kichirou nhún vai.
Sau khi ăn trưa xong, Kichirou lại đi đến sau trường, hôm nay Haruka ngồi ở bậc thang ăn trưa đợi Kichirou đến.
Khi thấy bóng dáng quen thuộc ấy, Haruka giơ tay chào hỏi.
- Yaho, đến đây.
Kichirou từ từ bước đến, Haruka chỉ vào một con bọ đang nằm im dưới đất, cô khẽ hỏi.
- Cậu có cách nào cứu sống nó không?
Kichirou đầu xuất hiện dấu chấm hỏi lớn, nhìn Haruka như một đứa ngốc, Haruka thấy ánh mắt ấy phồng má giận dữ.
- Nè nè, hỏi có câu mà làm quá vậy...
Haruka cũng hiểu chuyện mình nhờ có chút phi lí nên giọng nói càng ngày càng nhỏ, đến khi không còn nói, cô quay đầu sang chỗ khác tỏ vẻ không quan tâm nữa.
Kichirou gãy đầu khó hiểu nhưng rồi bỏ chuyện đó sau đầu, Kichirou nắm vai Haruka.
- Za warudo.
Za warudo là cách đọc The World theo kiểu của người Nhật, gọi là Nhật - Anh.
Thế giới trong mắt 2 người đã trở thành màu xám trắng.
Kichirou cõng Haruka chạy đi vì chuyện cõng này đã xảy ra nhiều lần đến nổi Haruka chẳng quan tâm nữa, lúc đầu thì có hơi từ chối nhưng giờ cô thấy nó cũng khá vui và đỡ tốn sức nên không để ý nữa.
Kichirou lần này dùng niệm lực, tạo nhiều cánh tay vô hình nhập vào chân bản thân tạo lực đẩy làm tốc độ lần chạy này tăng nhanh đến không ngờ, đến cả Kichirou lúc đầu cũng hơi khó điều chỉnh nhưng dần quen nên thoải mái.
Nhưng Haruka đằng sau thì hoảng hồn, hồn vía suýt bay lên trời.
- Aaaaah!
- Chậm... Chậm lại!
- Từ... Từ!
Haruka đằng sau hét không ngừng, tốc độ Kichirou lần này nhanh tới không ngờ tới như một cái xe máy hình người vậy, tốc độ con nhanh hơn cha cô chạy ô tô nữa.
Tóc Haruka không hề bay, trong thế giới dừng thời gian này không có gió chỉ có Kichirou vượt vài chướng ngại vật nên tóc hơi rối.
Tới một căn nhà hoang gần đó, Kichirou thả Haruka xuống dùng góc nhìn thượng đế xem trong này có ai không, khi chắc chắn không có ai ngoài 2 người họ nên Kichirou tắt dừng thời gian, Haruka bên kia thì đang dựa tường nôn hết những món ăn vừa ăn bữa trưa.
Kichirou dường như không mệt mỏi, mọi áp lực đều dồn vào tay vô hình nên gần như Kichirou chẳng tốn mấy lực để chạy, Kichirou lúc đầu sử dụng tay vô hình áp vào chân để tăng tốc nhưng sau này dùng niệm lực tạo tay vô hình nâng chân khỏi mặt đất 1 cm rồi lướt trên mặt đất nhưng tạo cảm giác như đang chạy.
Nên đến đây chỉ mất có 2 phút, nhanh hơn việc chạy bình thường đến 25 phút.
Haruka khi bĩnh tĩnh lại thì nhìn Kichirou với ánh mắt không có tí thiện cảm nào, mặt cô hơi đỏ vì tim đập nhanh.
- Ki! Chi! Rou! Tại sao cậu nhanh dữ vậy chứ!
Kichirou che hai tai lại, giả vờ không nghe, Haruka tức không nơi nào phát tiết, đứng dậy đó vào chân Kichirou một cái rồi đi ra ngoài.
Kichirou hơi khụy xuống, sau đó cũng ra ngoài.
- Con gái gì mà hung dữ thế chứ...
Kichirou lẩm bẩm nhưng dường như cũng chẳng nhỏ tiếng mấy, Haruka đằng trước nghe toàn bộ, hít một hơi sâu, rồi chạy ngược lại tung một cú đá vào người Kichirou.
Khi cú đá sắp đến thì Kichirou đã biến mất trước mặt Haruka rồi xuất hiện sau lưng cô nắm chặt vai để cô không ngã khi mất đà.
Haruka đã hiểu ra ngay cậu lại dùng dừng thời gian để né cú đá.
Kichirou thấy cảm giác như mình giống Hyuga vừa nãy, lúc này Hyuga nhanh tới mức không nhìn kịp thì Kichirou dừng thời gian ra sau như dịch chuyển tức thời.
Haruka chán nản, mặt ủ rủ đi đằng trước, Kichirou đi theo phía sau.
Haruka bỗng thấy một đám đông người đang vây xem cái gì đó gọi Kichirou đến.
- Ê Kichirou, bên kia có gì kìa, xem không?
Kichirou cũng gật đầu, cậu là một người khá thích drama nên khi nào có drama gần nhà Kichirou luôn là người đầu tiên chạy đến.
Kichirou cùng Haruka chen vào, vừa chen cậu vừa nghe thấy tiếng khóc lớn từ bên trong, dường như bên trong xảy ra một vụ tai nạn.
Kichirou nhanh bước đến, đến nỗi Haruka cũng không theo kịp mà suýt lạc.
Khi chen qua được, trước mắt Kichirou là một cô bé người đầy máu, váy xanh bị máu nhuộm đến không còn hình dáng, Haruka vừa vào chưa kịp nhìn đã bị Kichirou che mắt lại, thì thầm khẽ vào tai cô.
- Đừng nhìn.
Haruka cũng hiểu ý gật đầu một cái, lo lắng hỏi.
- Có người nào bị gì sao?
- Ừm, đây là một vụ tai nạn xe.
Kichirou nhìn vào chiếc xe tải đang bốc khói đen ở bên kia khi đâm vào cột rồi lại nhìn cô bé đang nằm đằng kia, rồi nhìn người mẹ đang khóc thảm thiết bên kia.
Kichirou không đợi Haruka hỏi thêm đã dừng thời gian lại, lần này Haruka cũng chẳng thể di chuyển được, Kichirou từ từ bước lại gần cô bé ấy, khi cậu chắc chắn cô bé đã sắp không qua khỏi, Kichirou nhắm mắt lại.
- Xin lỗi...
Kichirou mở mắt ra, ánh mắt dường như ẩn chứa một cảm xúc mãnh liệt.
Thế giới dừng thời gian vốn không có âm thanh giờ đã xuất hiện tiếng tích tắc của đồng hồ ngày xưa, từng giây trôi qua là một tiếng tích lớn rung chuyển cả màn nhĩ.
Kichirou chỉ vào cô bé ấy.
- Thời gian... Dừng lại!
Cô bé vốn khi thời gian khởi động lại sẽ chết thì thời gian của cô bé lúc này đã dừng lại hoàn toàn, nghĩ là thời gian mọi tế bào của cô bé đã bị Kichirou dừng hoàn toàn, khi thời gian khởi động, tế bào của cô bé cũng sẽ không hoạt động như một bức tượng vậy.
Kichirou chỉ có thể làm đến vậy không thể làm hơn được nữa, nhiều vụ tai nạn thì nạn nhân hầu hết chết vì thiếu máu và nhìn tình trạng của cô bé này dường như không bị tông ngay trực diện mà là bị sượt qua rồi đầu bị đập xuống đất gây chấn động não và mất máu.
Nếu máu ngừng chảy nữa thì vẫn còn cơ hội cứu.
Kichirou kéo Haruka đi, khi ra khỏi tầm mắt mọi người thì thế giới đã khỏi động lại.
Kichirou vẫn cảm nhận rõ, thời gian dừng đã giảm quá nửa, dừng thời gian toàn bộ tế bào đã khiến dừng thời gian của cậu đã mất đi trọn vẹn 30 phút.