Trong trò chơi, Eiji dường như rất thoải mái xử lí mọi thứ như tất cả đều nằm trong kế hoạch của cậu ta, bên kia Kichirou nhìn màn hình K.O trước mắt rơi vào trầm tư, khó... Quá khó... Không thể đánh lại được... Kichirou lơ đãng nghĩ.
- Thêm một ván nữa không bạn tôi?
Chưa kịp để Kichirou nói màn hình đã chuyển sang một trận mới, Kichirou trợn mắt nhìn, đúng là một người như cậu quá bất lợi khi giao tiếp với kiểu người như này, giờ đây Kichirou thật sự sẽ nghiêm túc một phen để thử xem bản lĩnh Eiji như nào.
Bẻ khớp ngón tay, Kichirou mắt nghiêm túc nhìn màn hình trò chơi.
Eiji dường như cũng cảm nhận được một loại chiến ý phát ra từ bên kia, cậu ta hứng thú đứng lên nhìn.
- Này bạn tôi, nếu cậu cứ nghiêm túc vậy thì sẽ không còn vui đâu.
Kichirou nhếch miệng cười.
- Dù sao cũng nên để cậu xem, bạn mà cậu vừa mới kết có thể đánh vỡ nụ cười của cậu một cách ngoạn mục không chứ.
Nghe lời Kichirou, Eiji cười càng tươi hơn, cậu ta thích những người có ý chí như này, đúng là đến Tokyo là chuyện vô cùng thú vị mà, Eiji nghĩ, sau đó cậu ta ngồi vào lại ghế, cười tươi tắn nhấn nút bắt đầu.
Nhân vật Eiji đánh đầu tiên, tung một đòn bắn từ xa đến, Kichirou nhảy lên né, rồi lùi lại vài bước nhưng Eiji không để Kichirou lùi mà tiến lên vô cùng láo, Kichirou cũng biết cậu ta lại muốn giáp đến đánh cận chiến, như trận vừa nãy.
Kichirou điều khiển nhân vật tung chiêu ra, một cú đá nhanh chóng tới nhưng Eiji dường như có thể nhìn trước tương lai mà đỡ chỉ trong tích tắc, trong lúc đang trên không trung nhân vật của Kichirou không thể di chuyển bị Eiji tung một liên hoàn combo đánh bay, máu tụt còn nửa cây, Eiji thừa thế tiến lại gần định tung combo liên hoàn để kết thúc trận chiến.
Trong một tích tắc ấy khi Eiji tung chiêu, nhân vật cậu ta điều khiển đá 1 cú nhanh vào nhân vật của Kichirou, thời gian dừng lại, mọi thứ đều trở nên đông cứng trong khoảng khắc ấy, Kichirou có thêm thời gian để phản ứng, cậu không khỏi tấm tắc.
- Đúng là có hơi tiểu nhân nhưng Eiji à, đây cũng là năng lực của tôi, tôi không thấy xấu hổ khi dùng đâu.
Mọi thứ đều bình thường trở lại nhưng Eiji ngạc nhiên cú đá đầu tiên của combo đã bị đỡ hoàn hảo, cậu ta tiếp tục tung combo nhưng lần này đến lần khác Kichirou đều điều khiển nhân vật của mình đỡ hoàn hảo hết tất cả, chỉ trong 2,3 giây đã tung đá đến 22 đòn nhưng Kichirou đều đỡ hoàn hảo hết, sau khi nhân vật cậu ta ngừng combo, Kichirou chớp lấy cơ hội, một cơ hội để lật ngược mọi thứ.
Nhân vật Kichirou điều khiển khi đỡ toàn bộ đã tung ngược một combo liên hoàn vào nhân vật của Eiji, đấm rồi tới đá, cú cuối nhảy lên tung một cú giáng từ bầu trời trực tiếp khiến máu của nhân vật Eiji điều khiển mất một nửa.
Eiji giờ không cười nữa, nhanh chóng lùi lại tạo khoảng cách để Eiji có thể tập trung phân tích mọi thứ.
Kichirou cũng không đuổi lên nữa mà đang suy nghĩ cách để thắng, trận chiến kéo dài càng lâu Kichirou cảm thấy mình càng bất lợi vì cậu nhận ra kinh nghiệm của mình với Eiji trong trò chơi này là một trời một vực nếu kéo dài thì dù có dùng dừng thời gian cũng sẽ thua mà không hề nghi ngờ nhưng giờ mà liều lĩnh lên thì Kichirou không đoán được chuyện gì sẽ xảy ra.
Sau vài giây, Kichirou vẫn là người tiến lên trước tung chiêu tầm xa, Eiji chỉ đơn giản đỡ, nhân vật của Kichirou nhanh chóng thu hẹp khoảng cách bắt đầu giao đấu.
Mỗi khi Eiji đánh Kichirou đều dùng dừng thời gian để có chút thời gian thở, sau khi tắt thì nhanh chóng đỡ đòn rồi phản công nhưng Eiji cũng nhanh chóng đỡ, hai người cứ ở thế giằng co vậy đến khi kết thúc hiệp, không ai giành chiến thắng.
Eiji lại nở nụ cười nhìn về phía bên kia dường như có thể nhìn xuyên qua máy game mà nhìn thẳng vào mắt Kichirou.
- Làm tốt lắm bạn tôi, tôi thật sự công nhận cậu là người mà tôi, Eiji này, cảm thấy có thể đánh bại tôi nhất đấy.
Kichirou không trả lời vì hiệp hai đã bắt đầu, Kichirou vẫn như cũ khi Eiji đánh đều dừng thời gian để có khoảng thời gian thở và lập ra kế hoạch phản công.
Hai người lại giằng co đến hết hiệp nữa, trận đấu đến đây coi như hòa, Eiji đứng dậy từ ghế rồi đi qua chỗ Kichirou, vỗ vai cậu.
- Công nhận đấy bạn tôi, cậu quả thực rất giỏi.
- Haha, thường thôi.
- Mà cậu có thể nói cho tôi biết vì sao cậu lại thay đổi nhiều đến vậy không? Là vì cậu đã nghiêm túc sao?
Kichirou chỉ đành nói vài câu cho qua, sau đó hai người gần như phá đảo mọi game trong Game Center này mà chủ yếu là Eiji chơi, Kichirou đôi lúc sẽ chơi cùng trong game 2 người để cho đủ số lượng.
- Ấy, đã 9 giờ rưỡi rồi sao?
Kichirou nhìn vào đồng hồ, nãy giờ chơi vui quá suýt tí không về nhà kịp mà cậu cũng chẳng lo, dừng thời gian chạy về là được nhưng gương mặt Kichirou lúc này lại trở nên miễn cưỡng, muốn diễn cho cái người đang chơi game kia biết, cậu đã bị cậu ta dắt đi khắp nơi chơi không ngừng nghỉ, giờ đây ngón tay như muốn tạm biệt cậu mà đi vậy, tinh thần giờ cũng chỉ còn mỗi game suýt tí quên cả giờ về.
Eiji ngẩng đầu từ game đang chơi, nhìn Kichirou đang miễn cưỡng bên kia, hỏi.
- Có chuyện gì sao bạn tôi?
Kichirou hơi ấp úng tí mới nói.
- Là chị tôi, chị tôi bảo 10 giờ phải về không cho đi chơi lâu thêm.
Không như Kichirou nghĩ Eiji sẽ cố níu kéo chút, Kichirou cũng đã nghĩ ra nên nói gì để tạm biệt nhưng Eiji lại trực tiếp giật mình nhìn đồng hồ.
- Trễ thế rồi á, chị tôi cũng bảo 10 giờ phải về, bạn tôi cậu đúng là cứu tinh của tôi mà.
Nhìn Eiji đang run cầm cập trước mặt, Kichirou đầu hiện dấu hỏi, dường như Eiji cũng cảm nhận Kichirou không hiểu nên đã giải thích.
- Bạn tôi, tôi cũng có một người chị, mỗi lần tôi đi trễ hay ham chơi thì toàn bị chị tôi cầm chổi rượt khắp nhà, mỗi lần đánh là mông tôi sưng húp mấy ngày sau mới bình thường lại.
Kichirou đồng cảm, vỗ vai Eiji.
- Eiji này, cậu đúng là bạn tri kỷ của tôi mà, tôi cũng bị chị cầm chổi rượt, chúng ta quả thật rất giống nhau.
Eiji nhìn Kichirou với mắt có chút rưng rưng, hai người tạm biệt nhau trong không khí anh em tình nghĩa.
Kichirou dừng thời gian trong một góc khuất rồi từ từ chạy về, chạy cũng tầm hơn 50 phút tí đã về đến nhà, khi ở góc khuất tắt dừng thời gian rồi đi về phía đường về khu chưng cư.
Về nhà thấy Hana đang nằm dài trên sofa đắp mặt nạ, chào hỏi một tiếng Kichirou về lại phòng.
Rồi từng ngày từng ngày đã trôi qua, phút chốc đã đến chủ nhật.
Chủ nhật, Kichirou thức muộn hơn ngày thường, phải đến tận 10 giờ mới dậy rửa mặt, ra ngoài ăn sáng à có thể nói là ăn trưa, hôm nay Hana cũng ở nhà không đi làm.
Chiều Kichirou qua nhà Hyuga, mấy ngày nay mọi thứ đều cứ lẳng lặng trôi qua như vậy chẳng có điểm nào thú vị để nói, có thể tổng kết lại tuần này với vài câu đơn giản, kết bạn với 2 người khá thú vị, sử dụng dừng thời gian với công suất thường xuyên, thích chuyển góc nhìn thứ 3 chơi tạo cảm giác mới mẻ, tuần này gặp một vụ việc đã thay đổi con người của Kichirou mà đến cả cậu cũng chẳng hề nhận ra những thay đổi ấy vô cùng to lớn đối với tương lai của cậu và thế là hết một tuần.