Chương 14: Em gái Hyuga và duyên phận kì lạ

Tối về, Kichirou nằm trên giường sau khi nghe Hana mắng tội cúp học đi chơi và cũng lướt xem tin nhắn than thở của Hyuga, sau khi nhắn vài tin tạ lỗi thì Kichirou tắt điện thoại nằm trên giường.

Xem đồng hồ đã là 7 giờ tối, Kichirou quyết định nay sẽ đi bộ đêm, hay nói cách khác là chán quá mà không muốn nằm dài ở nhà muốn đi ra ngoài hóng gió đêm.

Kichirou thay một bộ đồ thể thao, lấy chút tiền với điện thoại chuẩn bị ra ngoài, Kichirou ra ngoài phòng khách chào hỏi Hana một tiếng.

- Chị Hana, em đi chơi nha, tầm 10 giờ em về.

- Ừm, nhớ về sớm.

Hana hờ hững xua xua tay tỏ vẻ không quan tâm, Kichirou nhìn vậy chỉ biết bất lực rồi ra ngoài thay đôi giày thể thao, sau khi nhìn mọi thứ đã đầy đủ Kichirou mở cửa ra ngoài.

Bên ngoài chung cư, hôm nay trời khá lạnh vì đang là mùa thu, Kichirou đút hai tay vào túi áo, đi từng bước ra xa khỏi chung cư này, lúc trước khi dừng thời gian Kichirou đã đi vòng quanh khu này nhiều tới mức không thể nhớ được, nhưng lúc ấy chẳng có chút sinh khí xung quanh nào, giờ đây nhìn đám đông con người đang nói cười vui vẻ xung quanh đây, Kichirou chợt hiểu ra, có vẻ bản thân cậu dường như thích một nơi có sự sống nhiều hơn là một nơi mọi thứ đều lạnh lẽo, chẳng ai trong đó có thể trò chuyện hay chơi chung cũng khá cô đơn, cậu chắc sẽ cân nhắc ít sử dụng dừng thời gian lại khi nào cần thiết hẵng dùng.

Tại ga Shibuya nhộn nhịp, tự nhiên lúc đang đợi tàu đến, Kichirou chợt nhớ đến cảnh tượng ga Shibuya này từng xuất hiện trong một bộ anime nào đó về chú thuật, chuyện này cũng khá lâu, Kichirou cũng không nhớ rõ, nhưng cậu lại nhớ đến cảnh một ông thầy ất ơ bị phong ấn ở đây, tự nhiên Kichirou cũng hơi run người, sợ từ đâu ra một chú thuật sư nào đó đánh với chú linh nào đó nhảy ra phá tan tành cái ga Shibuya này và chôn cậu ở đây.

- Phù... Lạnh quá...

Kichirou run người, dường như chỉ cần tưởng tượng nó có thể khiến Kichirou ngất xỉu tại chỗ.

Vu vơ vớ vẩn cũng đã bước ra khỏi ga Shibuya sau một chặng đường, Kichirou vươn vai, kéo khóa áo lên cao chút, sau khi làm xong hai tay nhanh chóng đút lại vào túi áo.

- Lạnh quá...

Hơi thở Kichirou còn thổi ra cả khói, khác với những người xung quanh, họ dường như vẫn bình thường nên có vài người nhìn Kichirou với ánh mắt kì lạ, nghĩ cậu hút thuốc gì đó nhưng nhìn kỹ thì chẳng có gì, thật sự là nói một từ một làn khói bắn ra từ trong miệng.

Kichioru tự nhiên hơi ngứa ngứa với những ánh mắt thăm dò phía sau, nhanh chóng cậu chen vào dòng người biến mất khỏi đây.

Tại Shibuya 109, Kichirou bước vào trong, ngắm nhìn khu thương mai tấp nập người này, cậu vốn chỉ vô đây đi vòng vòng vô định thôi, ai ngờ khi đi lại gặp một người quen.

- Kichirou! Kichirou!

Một giọng nói quen thuộc phát ra từ đằng sau, khi quay đầu lại, Kichirou thấy Hyuga xách một đống túi lớn nhỏ trên tay, phía trước cậu ta là một cô gái nhỏ nhắn, cao chỉ tầm 1 mét 3 đang vẻ mặt hằn học đi phía trước nhưng khi nhìn Kichirou mắt cô ấy sáng lên chạy nhanh tới.

- Anh trai mặt ngố, giúp em tí việc nha.

Cô giơ tay ra đưa Kichirou một chiếc túi mua sắm, Kichirou ngơ ngơ ngác ngác nhận lấy rồi gia nhập đoàn tùy tùng bất đắc dĩ của cô ấy.

Cô ấy tên là Arata Hinako, nghe họ quen đúng không, đúng vậy, cô ấy là em gái của Hyuga, Hinako cũng chẳng nhỏ tuổi hơn Hyuga với Kichirou mấy, giờ Hinako đã là học sinh năm nhất trung học chỉ nhỏ hơn hai người 1 tuổi, hôm nay có vẻ vì chuyện gì mà Hyuga chọc tức Hinako nên cô mới bắt Hyuga đi làm khuâng vác bất đắc dĩ, việc gặp Kichirou ở đây chỉ đơn thuần là bất ngờ thôi nhưng thêm một chân sai vặt cũng chẳng có hại gì.

Thế là cảnh tượng hai người con trai dắt đồ cho một cô gái nhỏ trông khá hài hước, nhưng một đám người giấu tên nào đó trong lòng như bị tên xuyên vạn mũi vào tim, nghiến chặt răng nguyền rủa hai người.

Kichirou huých vai Hyuga, thầm thì.

- Mày làm gì mà Hinako giận vậy?

Hinako và Kichirou quả thực có quen biết nhau, lúc nào qua nhà Hyuga, cũng là Hinako ra mở cửa đón nên cũng nói vài câu thành quen biết, lúc hôm thứ 7 đó chỉ là Hinako đang đi chơi với bạn nên chẳng ở nhà, Hyuga đành vác cái thân ra mở cửa chào hỏi.

Quay lại vấn đề chính, Hyuga nghe Kichirou hỏi, vẻ mặt cũng có chút bất lực nhưng không gãi đầu được trông vừa đáng thương vừa hài hước.

- T... Tao chỉ là lỡ inbox trước cái CD kamen rider thôi mà nó giận vậy đó...

Kichirou tay vô trán, bất lực lắc đầu, phải biết 2 anh em nhà này là một fan cuồng nhiệt của Tokusatsu ý chỉ phim siêu anh hùng, cụ thể kamen rider nên việc Hyuga tự ý bóc CD mới của Hinako và xem nó trước trong khi không có Hinako ở đó trong mắt Hinako đó là hành vi xứng đáng bị treo trên thánh giá 3 ngày 3 đêm, việc chỉ ép đi làm culi là hình phạt nhẹ nhàng rồi.

- Hai anh em mày... Đúng thật là...

Kichirou thở dài thườn thượt, muốn chuồn nhanh khỏi nơi này nhưng lỡ rồi nên giúp cho chót.

3 người cứ thế đi khắp cái trung tâm thương mại này, chỉ dừng chân vào những nơi Hinako thấy hứng thú, ý kiến của Hyuga dường như chẳng lọt vào tai của cô, chỉ có Kichirou là người bị éo vô cớ nên có chút quyền lên tiếng.

Thế là từ ý định muốn đi chơi của Kichirou đã thành bị ép đi làm culi hết thời gian đi chơi, à không hình như thời gian còn khá dư.

Sau khi tiễn 2 anh em đó, Kichirou đi tới một quán Game Center, Kichirou nhìn thời gian, mới chỉ là 8 giờ 45, còn dư khá nhiều thời gian để chơi.

Kichirou vừa bước vào lại nghe tiếng la hét của một đám người, hình như là đang cổ vũ cho ai đó.

Kichirou cũng tò mò bước lại, chen một hồi đã nhìn thấy toàn cảnh, là một chàng trai mặc quần áo bãi biển rất quen mắt đang solo với một kỳ cựu trong trò chơi đối kháng mà Kichirou có quen biết, giờ đây người đó, một người đàn ông trung niên, bên ngoài khoác hờ một cái áo khoác da, trên trán là một cái kính râm, mặt mày già dặn râu ria được cắt tỉa gọn gàng, bên trong mặt một cái áo phông mang quần thun, hiện giờ trên mặt tràn đầy kinh ngạc, kiên nghị, hốt hoảng và tràn bừng ý chí chiến đấu.

Còn bên kia, cái người tên Eiji thì vô cùng thoải mái, vừa chơi vừa nói.

- Này, đừng đánh bên này... Nhảy nhảy! Ấy chết, nhầm nút...

Trong lúc đang hưng phấn chơi Eiji cũng tiện liếc mắt nhìn, vô tình nhìn thấy Kichirou, tự nhiên mà vẫy tay chào hỏi.

- Bạn Kichirou đây mà, buổi tối tốt lành nha.

Nhìn Eiji đang vui vẻ bên đó, chợt Kichirou rơi vào suy tư sâu sắc, sao xung quanh cậu toàn là người gì đâu không vậy, thật sự là muốn bế quan ở nhà mà để Hana nuôi mà...

Thấy Eiji là lơ, ông chú trung niên ấy chớp cơ hội định phản công nhưng với vai thao tác né như bật tool của Eiji thì mọi thứ đã trở về 0.

Nhìn con chữ K.O trên màn hình, ông chú trung niên ấy gục xuống bàn, lẩm bẩm về sự thất vọng, về việc đã không giữ gìn lời hứa sẽ là vua đối kháng với mấy ông bạn, mà kệ ổng đi cũng chẳng liên quan gì tới Kichirou nhiều.

Kichirou đi tới chỗ Eiji.

- Chào buổi tối, Eiji-san, không ngờ lại gặp cậu vào giờ này.

Eiji gãi mái tóc hơi rối.

- Tôi cũng không ngờ luôn đấy, nào có muốn chơi với tôi chút không? Nhanh nhanh ngồi bên kia đi.

Không để Kichioru từ chối, Eiji đã kéo cậu ngồi xuống đối diện, chuẩn bị mở trận mới, Kichirou bất lực thở dài nhưng không từ chối.