Khương Mãn là nữ nhi út của Khương thị ở Nguyên Lăng, từ nhỏ đã lớn lên ở Tây Cảnh, tính cách cởi mở phóng khoáng. Cho đến tuổi cập kê, một đạo thánh chỉ ban việc thành thân được gửi đến Nguyên Lăng, …
Khương Mãn là nữ nhi út của Khương thị ở Nguyên Lăng, từ nhỏ đã lớn lên ở Tây Cảnh, tính cách cởi mở phóng khoáng.
Cho đến tuổi cập kê, một đạo thánh chỉ ban việc thành thân được gửi đến Nguyên Lăng, quyết định việc thành thân cho Khương Mãn và Tam Hoàng tử Lạc Trường An.
Nửa năm sau, Khương Mãn tuân theo thánh chỉ vào Kinh Thành, gả cho Lạc Trường An làm thê tử.
Phu quân có gia thế lừng lẫy, phu thê tôn trọng lẫn nhau. Đó là ba năm sống tự do nhất trong cuộc đời nàng.
Nhưng rồi những ngày tháng vui vẻ cũng chóng tàn, Lạc Trường An mưu phản, khiến Khương thị bị tru di cửu tộc.
Lúc này Khương Mãn mới nhìn thấy rõ sự tàn nhẫn và lạnh lùng dưới lớp vỏ bọc dịu dàng của Lạc Trường An.
Ngày đại quân trở về Yên Kinh, Khương Mãn bước lên cổng thành.
Dưới thành là Lạc Trường An cưỡi ngựa dẫn theo đội quân đến để thương lượng với Hoàng thất, còn nàng quay mặt nhìn về phía Tây, đứng từ xa cúi lạy Nguyên Lăng, cuối cùng gieo mình nhảy xuống.
Sau khi cơn đau đớn vì cơ thể tan nát biến mất, Khương Mãn trở lại năm đầu tiên đặt chân đến Yên Kinh.
Có thể lựa chọn một lần nữa, nàng quyết bảo vệ sự bình yên của gia tộc, tuyệt đối không dây dưa với Hoàng thất.
Đặc biệt là Lạc Trường An lòng lang dạ thú.
Nàng kéo dài ngày cưới, liều chết bảo vệ xe của Hoàng đế, cuối cùng nàng lấy mạng sống của bản thân ra để đổi lấy một lá thư giải trừ việc thành thân.
Đêm nàng nhận được lá thư giải trừ việc thành thân, nào ngờ Lạc Trường An xông vào phủ đệ của nàng lúc nửa đêm.
Những đầu ngón tay của thiếu niên đang siết chặt lấy cổ tay của nàng khẽ run rẩy, trong đôi mắt y là chấp niệm gần như muốn nuốt chửng người khác.
“Chỉ vì không muốn gả cho ta, mà nàng lấy cả mạng sống của bản thân ra để đánh cược ư?”
“Gặp nhau khi ngắm núi, thề ước bên sông, chúng ta đã bái thiên địa, cùng nhau uống rượu giao bôi.”
“Khương Mãn, ta đã chờ thêm một lần mười bảy năm mới gặp được nàng, ta nhất định sẽ không buông tay nàng thêm một lần nào nữa.”
Truyện hay quá đi ạ đọc văn án thấy cuốn quá