Chương 13

[Môi trường mô phỏng cố định cho buổi học này: Phiên bản S1, Thủy Lam tinh.]

[Mục tiêu huấn luyện: Tiêu diệt toàn bộ trùng tộc.]

[Hãy chọn độ khó: Cấp thấp / Cấp trung / Cấp cao]

"Cấp cao."

Cố Quỳnh Sinh không hề do dự.

Trước đây, cấp độ mà nguyên chủ thường xuyên thử thách chính là cấp cao, thậm chí đã gần đạt đến mức qua cửa. Tuy hiện tại tinh thần lực của Cố Quỳnh Sinh không còn mạnh như trước, nhưng nhìn bảng hệ thống trước mặt, cô vẫn cảm thấy yên tâm phần nào.

[Huấn luyện bắt đầu.]

Cảnh tượng trước mắt Cố Quỳnh Sinh lập tức thay đổi.

Cô xuất hiện trên một hành tinh hoang vắng, không xa phía trước, một con trùng khổng lồ với gương mặt dữ tợn vung lưỡi dao sắc bén, lao thẳng về phía cô!

Đây là loại trùng tộc tiên phong phổ biến nhất - Cự Phong Đao Trùng!

Ý thức chiến đấu của nguyên chủ nhanh chóng trỗi dậy trong cơ thể Cố Quỳnh Sinh. Cô vung tay, tinh thần lực tụ lại trong lòng bàn tay, hóa thành một con dao găm sắc bén. Không hề chần chừ, cô lao tới đón đầu con quái, ngay khoảnh khắc lưỡi dao sắp bổ xuống, chân Cố Quỳnh Sinh khẽ xoay, nghiêng người né sang bên, lách ra sau lưng con trùng.

Vung lên, chém xuống!

Không hổ danh là thiên tài, bản năng chiến đấu như đã khắc sâu vào xương tủy. Một nhát dao chính xác khiến con Cự Phong Đao Trùng phát ra tiếng thét chói tai, cơ thể nó vỡ thành những điểm sáng, tan biến trước mặt Cố Quỳnh Sinh.

Cùng lúc đó, hai cái bóng khổng lồ nhanh chóng hiện lên phía trước.

Hai con Cự Phong Đao Trùng, bốn lưỡi dao dài sắc bén, đồng loạt chém về phía Cố Quỳnh Sinh!

...

"45 giây, 46 giây, 47 giây..."

Bên ngoài sân huấn luyện, đám học sinh nhìn thời gian, liên tục lắc đầu.

"Gần một phút rồi, chắc cô ta sắp cạn tinh thần lực, không thể thao tác chính xác được nữa."

"Đúng thế, tôi lúc nào cũng mắc kẹt ở mốc một phút. Một khi tinh thần lực cạn kiệt, sẽ bị bọn trùng đánh trúng, và buổi huấn luyện sẽ kết thúc."

"Kết thúc thì không sao, vấn đề là đau bỏ xừ!"

"Hệ thống chết tiệt này chỉ chặn 40% cảm giác đau, không đau mới là lạ!"

"Cô ta còn chọn độ khó cấp cao nữa chứ, chậc, đúng là không biết tự lượng sức mình."

"Thôi đừng nói nữa, sắp một phút rồi!"

Thực ra, đám học sinh tính toán cũng không sai.

Kẻ học dốt là người hiểu rõ kẻ học dốt nhất, bởi vì nỗi đau của bọn họ giống nhau, không biết chính là không biết, không làm được chính là không làm được.

Nếu cấp C có sự chênh lệch rõ rệt giữa từng cá nhân, thì cấp F lại là một mặt phẳng hoàn toàn đồng đều, chỉ vỏn vẹn 500 điểm tinh thần lực, ai cũng như ai, công bằng đến mức tàn nhẫn.

Bên trong sân huấn luyện mô phỏng, Cố Quỳnh Sinh thực sự đã chạm đến giới hạn.

Lưỡi dao trong tay cô bắt đầu mờ dần, những sợi tóc đen trước trán bị mồ hôi thấm ướt, dính chặt vào gò má mềm mại. Hai má cô hơi đỏ lên vì tập trung tinh thần cao độ.

Cô đã bị lưỡi dao của bọn trùng quét trúng hai lần.