"Còn bọn tôi không có điều kiện đó, ăn không nổi, luyện không xong. Đến lúc vào học, đã chậm hơn đám thiên tài như cô một bước rồi."
"Hơn nữa, còn ba tháng nữa là kỳ thi đại học Liên minh, lớp này toàn F, có mấy người nâng được lên E?"
"Ba tháng ngắn ngủi, làm sao có thể từ F lên D như cô nói?"
"Nhìn thẳng vào thực tế đi!" Một nam sinh bên cạnh trêu chọc, "Nếu còn thời gian, tôi cũng muốn liều một phen. Nhưng chỉ còn ba tháng, đã biết chắc là không thể, còn phí thời gian làm gì?"
"Chi bằng sớm tìm đường khác."
Cố Quỳnh Sinh nhíu mày chặt hơn.
"Ai nói không thể?"
Cô ngẩng cao đầu, quét mắt nhìn cả lớp, giọng nói trong trẻo, vang vọng đầy khí thế.
"Tôi có cách giúp tất cả các cậu trong vòng ba tháng nâng lên E, thậm chí D. Nhưng điều kiện tiên quyết là…"
"Các cậu lập tức cùng tôi đến sân huấn luyện, tham gia thực chiến mô phỏng!"
Nói rồi, Cố Quỳnh Sinh thẳng bước ra khỏi cửa lớp.
Bước chân dứt khoát, mang theo luồng gió mạnh.
Mãi đến khi cô đi xa, trong lớp F mới bùng lên một trận cười vang, kèm theo những tiếng huýt sáo đầy khinh thường.
"Ba tháng thăng cấp? Chuyện tôi ba năm còn chưa làm được, cô ta nói ba tháng có thể sao?"
"Cười chết mất, con nhỏ này thức tỉnh thất bại nên phát điên rồi à?"
"Ê, nhìn kìa, cô ta thật sự đi về hướng sân huấn luyện đấy. Một cấp F đi sân huấn luyện chẳng phải là tự tìm tai vạ sao?"
"Tự dưng tôi cũng muốn đi theo xem thế nào. Không có ý gì đâu, chỉ là muốn nhìn cảnh cô ta bẽ mặt thôi... Lỡ đâu bị AI sân huấn luyện hành cho thê thảm, cuối cùng khóc lóc lết về thì sao?"
"Ồ, thú vị đấy, đi xem thôi!"
...
Sân huấn luyện của học viện là nơi nguyên chủ thường xuyên lui tới.
Dựa theo ký ức, Cố Quỳnh Sinh nhanh chóng tìm đến nơi.
Mà phía sau cô, một nhóm học sinh lớp F đang lục tục bám theo.
Những học sinh này vốn sống trong cảnh chán chường, nay có trò hay để xem thì càng không bỏ lỡ. Hơn nữa, nhân vật bị chế giễu lần này lại từng là thiên tài top đầu lớp A, một người mà họ dù có cố gắng cả đời cũng chẳng thể chạm tới.
Cảm giác ghen tị chuyển hóa thành một kiểu hả hê vi diệu, càng đi đến sân huấn luyện, sự mong đợi trong lòng bọn họ càng dâng cao.
Bên ngoài sân huấn luyện, đám học sinh dần dần vây thành từng vòng tròn, chăm chú nhìn Cố Quỳnh Sinh ngồi vào khoang mô phỏng, đeo bộ điều khiển lên. Nụ cười trên mặt bọn họ càng rạng rỡ.
"Nhìn kìa, cô ta thật sự vào rồi!"
"Đại tiểu thư Cố ơi, đừng quên chỉnh về mức độ dễ nhất nhé!"
"Đến đây nào, đặt cược đi, cô ta có thể trụ được bao lâu?"
"Một phút rưỡi."
"Tui cược một phút, không thể hơn được nữa!"
Cố Quỳnh Sinh không quan tâm đến bất cứ tạp âm nào.
Khoảnh khắc đeo bộ điều khiển lên, ý thức của cô lập tức kết nối với hệ thống nội bộ của trường, tiến vào không gian mô phỏng.
[Đang tiến hành xác minh danh tính... Học viên Cố Quỳnh Sinh, chào mừng đến sân huấn luyện.]