Tấn Dực Hàn lạnh lùng nghiêng người sang một bên, đường viền cằm căng lại, cơ hàm khẽ giật. Anh bực bội kéo mũ áo hoodie trùm kín cả mặt.
Điện thoại gọi không được, tài khoản mạng xã hội bị xóa, một đêm mà người như bốc hơi khỏi nhân gian. Trước đó cô còn nói là người Hoa sinh ở nước ngoài, anh tra ra thân phận là giả.
Giờ anh mới nhận ra, mình thực sự bị người ta đùa bỡn.
Anh không dùng thân phận nhà họ Tấn để điều tra cô, chỉ vì đến giờ vẫn còn giữ một tia hy vọng, mong là cô chỉ đang giận dỗi rồi sang nước ngoài.
Nếu để anh bắt được, dám lừa anh, anh nói rồi, cứ chờ ngày bị anh nghiền xương thành tro.
Mộc Thần Xuyên gật gù: “Đúng đó, hội trưởng nói rất thấu. Rõ ràng là đang đùa giỡn tình cảm của cậu, ăn sạch lau sạch rồi chuồn.”
Hắn nghiêng đầu nhìn Tấn Dực Hàn: “Đại ca, còn muốn ra sân bay nữa không?”
Tấn Dực Hàn đột nhiên mở mắt, cả gương mặt phủ mây đen, giọng khó nghe: “Cậu nói xem?”
Tịch Ngạn Hoành trêu chọc: “Còn đang trong kỳ thực tập mà dám ngang nhiên bỏ trốn, không sợ lão gia nhà họ Tấn lột một lớp da à?”
Mộc Thần Xuyên len lén liếc Tấn Dực Hàn: “Cậu ta bảo phải tranh thủ trước khi kết thúc thực tập tóm vợ về. Mà tập đoàn là nhà cậu ta, muốn làm loạn sao chẳng được.”
Lông mày Tịch Ngạn Hoành khẽ nhíu, đường môi căng lại: “Cậu cũng đi luôn?”
“Tôi chỉ tiện đường đưa cậu ta ra sân bay thôi, vợ người ta chứ có phải vợ tôi đâu, tôi đi làm gì?”
Tịch Ngạn Hoành chẳng mấy bận tâm chuyện đó: “Vậy thì tốt. Em gái tôi về nước rồi, chuyện hủy hôn...”
Mộc Thần Xuyên hừ lạnh một tiếng: “Yên tâm, ông đây ghét nhất hôn nhân sắp đặt!”
Khóe môi hắn cong lên đầy châm chọc, giọng điệu thì không đứng đắn chút nào: “Có điều Tịch Ngạn Hoành này, ai chẳng biết cậu là tên cuồng em gái. Lo mà tiết chế đi, chơi ‘giả lσạи ɭυâи’ hại thân đó.”
Chuyện Tịch Ngạn Hoành thèm muốn em gái, ai cũng biết.
Cho nên Mộc Thần Xuyên ngay từ đầu đã hiểu, cái gọi là liên hôn này chỉ là do ba mẹ hai bên tự mình ảo tưởng mà thôi.
Năm đó ấn định cuộc hôn nhân này, chẳng qua vì Sầm Chấn Quốc từng cứu ông nội bị nhồi máu cơ tim của hắn, nên nhà hắn mang ơn.
Hắn tuyệt đối không chịu liên hôn. Chỉ là nể mặt Tịch Ngạn Hoành mới không xé rách mặt mũi ngay lúc đó, tránh làm khó nhà gái.
Tịch Ngạn Hoành một tay đút túi quần: “Được, chờ khai giảng xong tôi sẽ sắp xếp một bữa cơm, chính thức hủy hôn.”
Đuôi mắt Mộc Thần Xuyên khẽ nhếch: “Xì, cậu còn sốt ruột hơn cả tôi. Yên tâm đi, tôi không có hứng với em gái cậu! Dù có kề dao lên cổ, tôi cũng không cưới cô ấy.”
“Ừ, hy vọng cậu nói được làm được.”
Tịch Ngạn Hoành vừa cúp video, người làm gõ cửa phòng: “Tịch thiếu, lão gia và đại tiểu thư về rồi ạ.”
Ngón tay đang cầm điện thoại của Tịch Ngạn Hoành khẽ run.
Sầm Chi Ninh về nhà rồi?
Trong phòng khách, Sầm Chi Ninh đang khoác tay Sầm Chấn Quốc, đầu tựa lên vai ông: “Ba, lần này con về nước sẽ không đi nữa. Con định hoàn thành việc học ở Bắc Kinh, sau này ngoan ngoãn ở nhà bầu bạn với ba, để ba an hưởng tuổi già.”
Hốc mắt Sầm Chấn Quốc hơi đỏ lên. Không ngờ ba năm trôi qua, con gái mình đã thật sự trưởng thành.
“Con nghĩ thông suốt là ba mừng rồi. Chuyện đi học thì để Ngạn Hoành lo liệu giúp con, mấy hôm nữa con trực tiếp đến trường báo danh là được.”
Sầm Chi Ninh gật đầu: “Cảm ơn ba. Con biết trước đây mình bướng bỉnh, không hiểu chuyện. Sau này con tuyệt đối sẽ không chọc ba tức giận nữa.”
Đáy mắt Sầm Chấn Quốc tràn đầy xúc động: “Chuyện liên hôn đúng là ba sai. Ngạn Hoành đã nói chuyện với ba rất lâu. Nếu con thật sự không muốn, chúng ta cứ hủy hôn sự...”
Trên mặt Sầm Chi Ninh là nụ cười nhàn nhạt: “Ba, bây giờ con đã hiểu chuyện, con cũng là một phần của nhà họ Sầm. Nếu chuyện liên hôn thực sự có thể giúp Sầm thị tiến lên, con đồng ý.”
Sầm Chấn Quốc lập tức rưng rưng: “Không ngờ Ninh Ninh của ba lại hiểu chuyện đến thế.”
“Vâng, ba à, tình cảm có thể bồi dưỡng. Nếu sau này thật sự không hợp, đến lúc đó bàn chuyện hủy hôn cũng chưa muộn.”
“Con ngoan, ba sao nỡ để con chịu thiệt. Thực ra đối tượng liên hôn không tệ, ba đã chọn rất kỹ rồi. Hoàn toàn có thể thử tiếp xúc xem sao.”
Ở chiếu nghỉ cầu thang, biểu cảm vốn nắm trọn cục diện trong lòng bàn tay của Tịch Ngạn Hoành bỗng trở nên nặng nề. Với tính tình của Sầm Chi Ninh, cô tuyệt đối sẽ không đồng ý liên hôn. Rốt cuộc là mắt xích nào xảy ra vấn đề, lại khiến suy nghĩ của cô thay đổi?