Trong giấc ngủ mơ hồ, cô thấy ai đó đang hôn mình. Lông mi đối phương quét nhẹ lên má, ngứa ngáy.
Đôi môi nóng ẩm lướt bên tai cô, cuối cùng khẽ cắn lên tai của cô.
Cô khẽ ừ một tiếng, mơ màng đẩy cái đầu tóc mềm mại kia ra: “Đừng quậy, A Miện.”
Cánh tay đang ôm eo cô cứng lại một thoáng, rồi buông xuống.
Không khí chợt lặng. Sầm Chi Ninh mơ hồ cảm được sát khí lan ra.
Bên tai bật lên tiếng hệ thống gào thét: [Sai rồi, gọi nhầm rồi! Ký chủ sao lại phạm lỗi cơ bản như vậy! Đây là nam chính số ba, Tấn Dực Hàn, không phải Giang Tĩnh Miện!]
Nghe hệ thống, Sầm Chi Ninh giật mình mở đôi mắt ươn ướt.
Tối qua bị Tấn Dực Hàn hành cả đêm, giờ người cô như bị xe cán qua. Cô còn chưa kịp hé môi...
Đã bị bóp cổ rồi.
Tấn Dực Hàn lạnh lùng nhìn cô: “Sầm Chi Ninh, khi nãy em vừa gọi ai?”
Cô vội đánh vào cánh tay đang siết chặt cổ mình, giọng khàn đặc: “Anh... trước tiên buông em ra đã...”
Tấn Dực Hàn cười lạnh, khóe môi cong lên tưởng như ôn hòa, nhưng trong mắt lại quẩn cuộn ham muốn chiếm hữu bệnh hoạn. Giọng nói của anh nhẹ nhàng mà sắc lẹm: “Rõ ràng leo lên giường tôi, vậy mà còn dám gọi tên thằng khác. Sầm Chi Ninh, gan em đúng là to thật.”
Sầm Chi Ninh tái mặt. Cô không hiểu sao lúc mơ màng nửa tỉnh nửa mê lại buột miệng gọi nhầm tên “bạn trai cũ” thứ hai mình từng công lược...
Cứu tôi với, quê độ quá trời!
Không màng bàn tay đang bóp chặt cổ, cô cố nặn hai hàng nước mắt: “Em mơ thấy mình đang ăn mì gói... Ăn ngon thì bị anh làm giật mình tỉnh dậy...”
Cái cớ đúng là quá trời gượng ép.
“Mì gói?” Tấn Dực Hàn không tin, nhưng vẫn lơi tay ra đôi chút: “Đúng là em giỏi ngụy biện.”
“Lừa anh là chó con.” Sầm Chi Ninh nắm lấy tay anh, nhẹ nhàng hôn lên lòng bàn tay: “Em yêu anh đến vậy, sao có thể gọi tên người khác? Chẳng lẽ thiếu gia Tấn lại thiếu tự tin thế à?”
Cô dụi mặt lên tay anh, chớp mắt như mèo con nũng nịu: “Người đã từng yêu đại bàng trên trời cao, sao lại hạ mình nhìn chim sẻ dưới đất? Đúng không?”
Lúc này Tấn Dực Hàn mới thong thả nâng cằm cô lên, cười nhạt: “Miệng ngọt thế hả?”
Cô lập tức chu môi, ngẩng lên: “Ngọt không, anh thử đi?”
Khóe môi Tấn Dực Hàn cong lên, đôi mắt đen sâu thẳm khóa chặt lấy cô. Anh cúi đầu, gắn môi mình lên môi cô, cắn khẽ môi dưới như trừng phạt, khẽ nói: “Sầm Chi Ninh, em là của tôi.”
Thoát hiểm trong gang tấc, Sầm Chi Ninh thở phào nhẹ nhõm.
[Ký chủ, chỉ số kiểm soát của Tấn Dực Hàn tăng lên 40% rồi.]
Thế là công cốc rồi. Hơn một năm cật lực “dạy dỗ”, cuối cùng không giảm được còn tăng ngược lên.
Sầm Chi Ninh nản đến muốn khóc.
Trong đời thực, cô chết vì tai nạn xe, sau đó xuyên vào một bộ truyện NP Mary Sue từ nhiều năm trước.
Trong nguyên tác, các nam chính đều si mê nữ chính bạch liên hoa vì cô ấy mà phát điên, ghen tuông đến độ lao đầu vào tường, cào cấu đấm đá lẫn nhau.
Bốn nam chính đều là dạng bệnh kiều điên loạn, cuồng chiếm hữu, nhốt người trong phòng tối, trói như bánh chưng, đâm chém lẫn nhau, cuối cùng ép nữ chính đến đường cùng phải tự sát.
Hệ thống bảo: [chỉ cần công lược đủ bốn người, dạy họ hiểu tình yêu, thù hận, thù oán, si mê và giảm chỉ số điên cuồng, chặn quá trình hắc hóa, cô sẽ thoát khỏi số phận phải chết, được sống tiếp thật sự.]
Thế là cô dốc hết sức đi công lược.
Cho đến giờ, cô đã “xử lý” được hai người.
Người đầu tiên là thanh mai trúc mã sống chung từ nhỏ, Tịch Ngạn Hoành. Người âm u, quỷ dị như bóng đêm nhưng chỉ số u ám đã giảm xuống mức an toàn nên cô kiếm cớ đi du học để thoát thân.
Cô sang nước ngoài, tiện thể công lược luôn nam chính thứ hai Giang Tĩnh Miện, idol nổi tiếng nhưng mắc trầm cảm nặng. Một khi chỉ số trầm cảm được kéo xuống mức thường, cô bày trò “mắc bệnh hiểm” rồi giả chết quay về nước.
Người thứ ba cô đang theo đuổi Tấn Dực Hàn là con trai nhà tài phiệt, cổ đông lớn nhất của học viện quý tộc Srilan, quyền lực tuyệt đối. Sản nghiệp trải khắp toàn cầu, từ năng lượng đến bất động sản độc quyền.
Một người hoàn hảo từ ngoại hình, trí tuệ đến tài lực, mỗi tội... nghiện kiểm soát. Một con sói khoác lớp áo quý ông lịch lãm. Chỉ cần giảm được chỉ số kiểm soát, cô sẽ hoàn thành công lược.
Nhưng phải công nhận, Tấn Dực Hàn dễ dỗ thật sự!
Mà anh lại đúng mẫu người cô thích: cao ráo mét chín, khí chất lạnh lùng kiêu ngạo, gương mặt siêu cấp đẹp trai, giọng nói còn cực kỳ quyến rũ.