An Tưởng là kẻ vô dụng nhất trong đám ma cà rồng thuần chủng. Cô phản ứng chậm chạp, lại câm điếc, bọn ma cà rồng đều gọi cô là kẻ ngốc sau lưng.
Một ngày nọ, kẻ ngốc bị người hạ độc chết. Tỉnh lại, cô đã ở một nơi khác. Hệ thống nói với cô: cô chính là mẹ của nam chính trong cuốn tiểu thuyết [Thần Tử Giáng Lâm]. Cô phải cùng người ta qua đêm, sau đó rời đi rồi mang thai, nuôi dưỡng đứa trẻ đến 5 tuổi. Chỉ cần hoàn thành, cô sẽ thức tỉnh năng lực tối cao của ma cà rồng thuần chủng.
Thế là, trong đêm An Tưởng liền đi nhầm phòng, thành công mang thai.
Cô tận tâm tận lực, nuôi con khôn lớn. Ai ngờ hệ thống lại bảo: [Xin lỗi ký chủ, cô nuôi nhầm người rồi. Nhiệm vụ thất bại. Chúc may mắn, tôi đi đây.]
An Tưởng: “…?”
…
An Tử Mặc 3 tuổi đã biết 5 thứ tiếng, 6 tuổi lên thẳng trung học, 13 tuổi tốt nghiệp đại học, 14 tuổi chết yểu. Cả đời cậu sống trong sự áp bức, ngược đãi của người mẹ, cho nên khi sống lại, cậu quyết tâm phải trả thù người phụ nữ đê tiện đó.
Thế nhưng, một ngày kia bỗng nhiên cậu có được năng lực đọc tâm.
Khi cậu cố ý hất đổ bữa cơm cô nấu…
[Chắc con trai chê mình nấu không ngon rồi.]
Khi cậu dùng bút sáp vẽ đầy tường…
[Con mình nhất định là bậc thầy trường phái trừu tượng trong tương lai!]
“… Hả?” Đây chẳng phải là một kẻ ngốc sao!
Mãi đến đêm khuya, An Tử Mặc mới nghe thấy tiếng lòng khe khẽ vang bên tai…
[Con trai thật thơm, mình thật sự muốn ăn một miếng.]
Ừng ực.
Âm thanh nuốt nước bọt.
An Tử Mặc: “!!!!!!” Tôi vốn tưởng bà là một người đàn bà độc ác, hóa ra bà còn muốn ăn thịt con?!
Mãi về sau An Tử Mặc mới phát hiện: thì ra cậu đầu thai nhầm bụng, nhận nhầm mẹ rồi…