“Được.” – Quý Dương thuận thế nằm xuống, gối đầu lên đùi nàng, nhắm mắt lại, an tĩnh chìm vào giấc ngủ.
Tim Hứa Nhuế Nhi đập thình thịch, đến mức quên cả hô hấp. Nàng nhìn hắn thật lâu, rồi mới nhẹ nhàng đặt tay lên trán hắn, tiếp tục xoa.
Cúi đầu xuống, ánh mắt nàng tràn đầy sùng bái, say mê nhìn ngắm khuôn mặt hắn – giống hệt bao đêm dài nàng từng thầm thương trộm nhớ.
Đang xoa nhẹ thì điện thoại Quý Dương đổ chuông. Âm thanh bất ngờ phá tan không khí tĩnh lặng trong phòng, hắn khẽ nhíu mày, nhưng không ngồi dậy, chỉ vươn tay ra bắt máy.
“Uy.”
“Ngươi với Hứa Uyển bị chụp hình lúc nào vậy? Trên mạng đang rần rần cả lên, rốt cuộc là chuyện gì thế?” – Giọng người đại diện vang lên, tuy gấp gáp nhưng vẫn giữ thái độ mềm mỏng.
Quý Dương vốn là lưu lượng đỉnh cao, gần như là gương mặt đại diện sống của giới giải trí. Trong giới, mấy ai không nể mặt hắn vài phần? Ngoại trừ việc tuyên truyền cho phim ảnh, suốt một năm hắn cũng chẳng nhận lấy nổi một hợp đồng đại diện thương hiệu nào, vậy mà độ nổi tiếng vẫn luôn ở mức đỉnh.
“Phim mới của đạo diễn Lý, ta uống say, nàng đưa ta về thôi. Không có chuyện gì lớn cả.” – Quý Dương nhàn nhạt giải thích. “À đúng rồi, hợp đồng tổng hợp nghệ với Trần Huy thì khỏi ký, giúp ta từ chối đi. Còn kịch bản bên Hải Thành, ta có thể cân nhắc. Nhớ giữ lại cho ta một suất thử vai nữ phụ.”
“Được thôi.” – Người đại diện nửa vui mừng, nửa lo lắng. Không rõ Hứa Uyển đã cho Quý Dương uống thứ gì, nhưng vẫn phải nhắc nhở một câu:
“Đạo diễn bên Hải Thành yêu cầu rất khắt khe đấy.”
Khác với mấy phim tình cảm ngốc nghếch của Trần Huy, lần này chẳng lẽ Quý Dương định nể mặt Hứa Uyển, mở cửa sau cho ả?
“Không sao, chỉ là thử vai thôi.”
“Được rồi.”
Vừa cúp máy, Quý Dương ngẩng đầu liền thấy Hứa Nhuế Nhi đang ngẩn ngơ. Giây tiếp theo, ánh mắt hai người chạm nhau.
Hứa Nhuế Nhi thoáng sững lại, ngơ ngác nhìn hắn.
Quý Dương bật cười, nét mặt thư thái, rồi ngồi dậy:
“Chân có bị tê không?”
“Không có.” – Nàng vội vàng đáp, lắc đầu lia lịa.
“Vậy lên lầu nghỉ ngơi đi.” – Quý Dương đứng dậy, tiện miệng hỏi:
“Ngươi vừa tốt nghiệp, có từng nghĩ sẽ vào giới giải trí phát triển không?”
Hứa Nhuế Nhi im lặng.
Dĩ nhiên nàng từng mơ làm nghề đúng chuyên môn – biểu diễn. Nhưng Hứa Uyển biết nàng học ngành này, đã tranh thủ bước vào giới trước một bước. Nếu giờ nàng cũng theo vào, liệu có phải lại tự chuốc khổ vào thân?
Từ nhỏ đến lớn đã quen bị ức hϊếp, phản xạ của nàng là luôn dè chừng, lùi bước.
“Hải Thành có một vai nữ phụ số bốn rất hợp với ngươi. Một suất thử vai, nếu thấy hứng thú thì đi thử một lần.” – Quý Dương nói.
Đồng tử Hứa Nhuế Nhi khẽ co lại:
“Thử vai? Cho ta sao?”
Nàng cứ ngỡ là suất ấy dành cho Hứa Uyển. Dù chỉ là nữ phụ, nhưng đó là một dự án lớn nhắm đến giải thưởng, rất nhiều minh tinh lưu lượng cũng đang tranh giành vai diễn ấy.