Ngày tận thế đã đến, thiên tai liên tiếp xảy ra, môi trường sống của con người ngày càng thu hẹp lại. Ngôn Thụy, người đã sống trong thế giới tận thế suốt mười năm bỗng được hồi sinh trở về thời điểm …
Ngày tận thế đã đến, thiên tai liên tiếp xảy ra, môi trường sống của con người ngày càng thu hẹp lại.
Ngôn Thụy, người đã sống trong thế giới tận thế suốt mười năm bỗng được hồi sinh trở về thời điểm ba tháng trước khi ngày tận thế bắt đầu.
Sau khi hồi sinh, Ngôn Thụy chỉ mong rằng trong thế giới tận thế sắp đến, cậu sẽ không còn phải bị động như trước.
May mắn thay, cậu đã có một siêu thị nhỏ vì vậy việc tích trữ hàng hóa cũng không quá gây chú ý.
Chỉ là siêu thị này dường như đã xảy ra một sự thay đổi phi thường.
Siêu thị vốn dĩ bình thường đã bất ngờ sở hữu khả năng xuyên không giữa các vị diện.
Hệ thống: [Muốn cứu thế giới không? Hãy theo sát các bước của tôi và cùng tiến về phía trước!]
Ngôn Thụy: [... Để tôi thích nghi một chút đã.]
Vùng hoang mạc băng giá mênh mông bỗng trở thành nguồn tài nguyên không thể thiếu.
Thế giới tận thế đầy rẫy xác sống khiến cậu bỗng chốc trở nên giàu có.
Còn có thế giới cổ đại đậm chất giang hồ nghĩa khí.
Tàu du hành vũ trụ với công nghệ vượt trội.
Trò chơi thẻ bài kinh hoàng đầy hồi hộp.
...
Ngôn Thụy vốn chỉ muốn sống cuộc sống nhỏ bé của mình một cách tốt đẹp.
Nhưng nhờ vào những món hàng có được sau khi liên tục xuyên qua các thế giới.
Cậu đã trở thành "Đấng Cứu Thế" nổi tiếng gần xa.
Thiên tai không làm gì được cậu, yêu thú tránh cậu như tránh tà.
Cái tên Ngôn Thụy đã trở thành niềm hy vọng sống còn của loài người.
Trong thế giới tận thế đầy rẫy thiên tai, yêu thú hoành hành, có một truyền thuyết như thế này:
[Khi bạn rơi vào tình cảnh nguy hiểm, chỉ cần thầm niệm tên Ngôn Thụy, bạn sẽ có cơ hội sống sót.]
Ngôn Thụy: "..."
Tôi không phải, tôi không có, tôi thật sự chỉ là một người mở siêu thị thôi!