Thuê máy điều trị trung cấp ba ngày tốn năm trăm tinh tệ, nhưng bữa cơm này còn đắt hơn, tiêu của Lục U U đến chín trăm tinh tệ, gần như vét sạch túi cô.
Nhưng Lục U U không mấy để tâm. Mai cô còn làm ca sáng, vẫn còn ba trăm tinh tệ trong người, có thêm năm sáu trăm tinh tệ để ứng phó cũng đủ rồi. Nếu tối mai cô không ngăn được cốt truyện xảy ra, thì đây sẽ là bữa cơm đầu tiên, cũng là cuối cùng mà cô ăn cùng Lục Quyển Bách, nên bữa này nhất định phải thịnh soạn.
Xếp các món ăn trên chiếc bàn cũ xám xịt duy nhất trong căn cứ bí mật, Lục U U kéo một chiếc ghế từ góc nhà ra, ngồi đối diện Lục Quyển Bách, nâng ly trà sữa chạm vào ly của anh, " Bảo bối, hôm nay em ăn cơm cùng anh nhé?"
Cô mỉm cười rạng rỡ, ánh mắt cong cong. Nhưng trên trán và khóe mắt vẫn còn vết bầm khó tiêu hết dù đã được điều trị, đó là những vết thương khó nhận ra trong bóng tối.
Đôi mắt tím thẫm nhìn chăm chăm vào khuôn mặt Lục U U, Lục Quyển Bách nghe thấy giọng nói lạnh lùng, nặng nề của chính mình, "Cô bị thương rồi?"
Giọng điệu của anh khác xa vẻ ngụy trang thường ngày, nhưng Lục U U thiếu nhạy bén, không nhận ra, chỉ cảm thấy ấm áp trong lòng.
Cô chạm vào vết bầm trên trán, không muốn anh lo lắng nên bịa đại một câu, "Em bất cẩn bị ngã. Ừm, tối nay trăng rất tròn, rất đẹp, em leo lên tường để ngắm trăng."
Nguyên thân thường dùng "trăng" để ám chỉ những mỹ nhân cô ta để ý, nên giải thích thế này cũng không khiến nhân cách bị sụp đổ.
Nhưng lời vừa dứt, độ hảo cảm của Lục Quyển Bách đã tụt mất 10 điểm.
Lục U U: "..." ? ? ?
Cô không thể hiểu nổi, cũng không tiện mở miệng hỏi vì sao Lục Quyển Bách không vui, đành gác chuyện này sang một bên và bắt đầu tận hưởng bữa ăn.
Hàng mi dài cong của beta khẽ rung, ánh mắt vô tư, ăn uống đầy thích thú, trong khi alpha tóc bạc đối diện thì hoàn toàn trầm lặng, đôi mày nhíu chặt, gương mặt điển trai đen lại vì tức giận ——
Anh không hề bị suy giảm trí tuệ, đối với những chuyện liên quan đến Lục U U anh biết rất chi tiết, Dĩ nhiên, anh biết trước khi để mắt đến anh, cô là một kẻ săn lùng AO (Alpha và Omega), thích cả nam lẫn nữ, không ngần ngại ai, và còn thường dùng những từ như "trăng", "hoa" để miêu tả những "con mồi" cô nhắm đến.
Cái gì mà trăng sáng đẹp, muốn ngắm ánh trăng, rõ ràng là nhìn trúng alpha hoặc omega khác, rồi chạy đi theo dõi người ta và kết quả là bị đánh một trận.
Đúng là đáng đời.
Lục Quyển Bách mím môi, không hiểu sao bản thân lại nổi giận, cố ý gắp một miếng gân bò khó nhai nhất vào bát của Lục U U, "... Miếng thịt này trông ngon đấy, cô ăn đi."
Anh nghĩ mình đã thể hiện rất rõ ràng, nhưng Lục U U lại hoàn toàn không nhận ra, vui vẻ gắp miếng gân bò lên ăn, ánh mắt sáng rỡ nhìn anh.
Không cần đoán, Lục Quyển Bách cũng biết cô đang nghĩ gì, chẳng qua là "Bảo bối thật ngoan", "Bảo bối biết quan tâm người khác" gì đó mà thôi.
Im lặng một lúc, alpha tóc bạc dứt khoát tăng tốc ăn uống.