Chương 7: Suy lao giả gen 00

Jones và đám người kia đều cho rằng cô chỉ là một suy lao giả bình thường, nào ngờ cô mang mã gen 00, bằng không thì họ đã chẳng đoán già đoán non xem liệu gia tộc có còn để ý đến cô.

Gia tộc bình thường không thể nào sinh ra con cháu mang gen 00. Bởi vì theo định luật lai giống, hai bên gia tộc đều có mã gen trên 0, cho dù có lai ghép kiểu gì cũng không thể nào ra mã gen 00 được.

Sự tồn tại của suy lao gen 00, hoặc là kết quả của quá trình sinh sản phi tự nhiên - một bào thai dị dạng do bị môi trường can thiệp, chẳng hạn như phóng xạ, rồi phát sinh biến dị, hoặc là, mỗi đời cha mẹ đều mang gen 0, truyền thừa xuống hết thế hệ này đến thế hệ khác, cuối cùng hình thành cá thể gen 00 tận cùng của sự yếu ớt và đói nghèo.

Đây quả thật là một sự sỉ nhục, tương đương với xét nghiệm gen, rằng cô không thể nào là con cháu nhà họ Hoắc.

Cho nên…

Người của Sao Brook nếu nhìn thấy đoạn tin nhắn kia thì sẽ hiểu rõ một điều, cho dù có làm gì cô đi nữa thì cũng sẽ không vấp phải bất kỳ sự trả thù nào từ nhà họ Hoắc.

Sau khi hấp thụ xong dây mây, Hoắc Ưu ném con dao quân dụng vào lò phản ứng, đứng đó nhìn nó từ từ tan chảy.

Cô cần rèn xong nó trước khi trời tối.

Trong lúc chờ đợi, cô đến chỗ xe rác, thả hỗn hợp vụn kim loại vào dung dịch ăn mòn còn sót lại bên trong, sau đó đứng lên, kéo xe rác đến một khu đất trống cách đó mười mét, mở cửa cho mùi bay ra…

Thứ mùi này đã xuất hiện từ trước đó, ở nhiều khu vực khác nhau trong bãi rác, từng chút từng chút nối liền thành một con đường, từ khu vực trung tâm bãi rác kéo dài ra ngoài, lan đến rìa phía Bắc…

Làm xong việc trong nhà, Hoắc Ưu cầm lên chiếc máy học tập Tiểu Bá Vương - một trong số vật dụng ít ỏi, ngoại trừ mớ quần áo linh tinh, nhờ vào Luật bảo hộ giáo dục đối với trẻ vị thành niên của Bộ Giáo Dục mà cô được phép mang ra khỏi nhà họ Hoắc.

Trên máy đã cài sẵn giáo trình cơ bản, không kết nối mạng, chỉ cần làm bài tập, rồi định kỳ tải lên là xong. Còn về việc học được bao nhiêu, làm đúng làm sai thì Bộ Giáo Dục mặc kệ. Họ quán triệt tư tưởng truyền bá kiến thức một chiều, không chịu trách nhiệm hậu mãi.

Cũng bởi Bộ Giáo Dục nghiêm khắc thực hiện luật này mà ở Sao Brook, nơi bị dán cái mác vùng đất lưu đày, mỗi một người khi đến 18 tuổi đều sẽ có quyền tham gia thi tuyển sinh, chỉ cần có mũ thực tế ảo là được.

Hoắc Ưu mở máy học tập, không phải hệ thống học tập mà là bản thân cái máy. Chỗ khe cắm chip phía sau được nối thẳng tới bộ thu tín hiệu đã qua cải tạo - một trong những thành quả sau ba năm bới rác của cô. Tuy nhiên, ở đây chỉ có một nửa bộ thu, nửa còn lại được đặt ở nơi khác.

Tít, tít, tít! Đang kết nối.

Tít, tít, tít! Kết nối thành công.

Hoắc Ưu nhanh chóng mở giao diện hệ thống máy học tập Tiểu Bá Vương, nhìn các đề mục, mở nhiệm vụ học tập hôm nay. Ánh mắt cô lướt xuống dưới màn hình, địa chỉ định vị không thay đổi, vẫn ở trấn nhỏ, nửa bộ thu tín hiệu còn lại được đặt ở đó.

Cô không lập tức bắt đầu làm bài, thay vào đó nhìn lướt qua tất cả câu hỏi, nhẩm tính, rồi rải đều các câu trả lời vào các thời điểm khác nhau, bắt đầu từ lúc năm giờ chiều.

Kể từ thời điểm đó, Hoắc Ưu. Brook miệt mài học tập, không liên quan đến bất cứ chuyện gì.



Đêm đến.

Lý Thang Mỗ, chủ nhiệm phân xưởng số 3 thuộc nhà máy ngô, lặng lẽ mò đến bãi rác vào lúc 1:30 phút sáng.

Hắn mặc đồ bảo hộ, đeo găng tay vận chuyển có khả năng phóng thích ký sinh thể.

Khi còn cách căn chòi gỗ khoảng trăm mét, trong bầu không khí tanh hôi, giữa những ụ rác cao ngang tầm mắt, hắn cố nén cơn buồn nôn, áp tay xuống mặt đất, dự định phóng thích ký sinh thể bò thú F24 (thể đào hầm đời đầu hệ Chthulhu) của mình.

Cổng ký sinh thể trong lòng bàn tay lập tức mở ra.

Cánh tay hắn gồ lên bất thường theo đường di chuyển của sinh vật. Tới cổng ký sinh thể, thứ chui ra to cỡ con chuột nhắt, vẻ ngoài bóng nhẫy, con mắt thứ ba trên trán có màu đỏ như máu. Sinh vật rời khỏi bản thể, dò xét động tĩnh xung quanh…

Một lát sau, vẻ mặt Lý Thang Mỗ quái quái.