Chương 50: Câu hỏi phụ thứ tư bắt đầu

Tình tiết cuối cùng bị đẩy lên và cánh cửa lớn sắp sửa được mở ra.

Hiện tại, ngay cả con quỷ đêm canh gác nhà xác cũng đã bị dụ lên trên… cả đám sắp tụ lại một chỗ rồi.

Cộng thêm việc trước đó cô đã chọn không giới hạn kích hoạt nhiệm vụ phụ, điều này đồng nghĩa với việc số lượng câu hỏi và nhịp độ xuất hiện hoàn toàn phụ thuộc vào biểu hiện của chính cô.

Điểm thưởng từ câu hỏi phụ thì sướиɠ thật đấy, nhưng cũng chẳng dễ nuốt tí nào.

Câu hỏi phụ thứ tư bắt đầu…

4. Theo bạn, việc dùng chìa khóa mở ra cửa lớn có đồng nghĩa với việc kết thúc phó bản hay không?

5. Bạn nghĩ một khi quỷ đêm canh gác nhà xác xuất hiện, thí sinh có thể mở được cửa hay không?

6. Theo bạn, có bao nhiêu khả năng để kết thúc phó bản này?

7. Với 30 câu hỏi còn lại, bạn nghĩ khi nào chúng sẽ xuất hiện?

Chuyện quái gì thế này?

Đây không còn là những câu hỏi trong sách giáo khoa thông thường nữa, mà thuộc loại kỹ năng mềm ngoài đời, thể hiện tư duy tổng hợp, hiểu rõ quy tắc phó bản cũng như năng lực đọc vị và dự đoán về nhóm thí sinh…

Brook cảm thấy hệ thống chơi dơ quá.

Thế này chẳng phải là lãng phí số lượng câu hỏi phụ sao?

Khó trả lời thí mọe!

Bởi vì nếu trả lời đúng, chẳng phải đồng nghĩa với việc ký chủ nhà nó đã nắm cả cục diện trong lòng bàn tay rồi sao?

Hoắc Ưu lúc này cũng khẽ nhíu mày.

Cô ngước mắt nhìn lên phía trên.

Cầu thang tối tăm, chỉ có chút ánh sáng lạnh lẽo từ tầng một hắt xuống do cánh cửa thoát hiểm vừa bị lũ quái không da tông mở khi lao lên.

Cô bắt đầu trả lời câu hỏi đầu tiên.

"Sẽ không kết thúc. Bởi vì tòa nhà này có hai cánh cửa nam - bắc thông ra ngoài, nhưng tôi mới chỉ cầm trong tay một chiếc chìa khóa."

Một tòa nhà rộng lớn thế này, dĩ nhiên là cô không có thời gian chạy khắp hai đầu, nhưng điều đó chẳng ngăn được việc cô nắm bắt được sự thật này.

Hoắc Ưu nhớ lại lúc mình cầm chìa khóa xuống tầng hầm, sau khi mở tủ đồ ở phòng bảo vệ, cô đã phát hiện ra một tấm bảng treo đầy các xâu chìa khóa.

Năm tầng lầu, mỗi tầng có 25 phòng, tổng cộng 125 chiếc chìa khóa tương ứng với 125 cái móc treo. Thế nhưng, trên tấm bảng đó không chỉ có 125 cái móc.

Những gợi ý trong phó bản cấp độ dễ thường tuân theo một quy luật nhất định, không quá rắc rối hay kỳ quái.

"Có tất cả 127 cái móc, hai cái móc trống còn lại là dành cho hai cánh cửa lớn. Đó chính là gợi ý của hệ thống."

"Một phó bản chẳng việc gì phải để lại tận hai manh mối then chốt để giải đố cả, cấp độ dễ cũng không đến mức như vậy."

"Nghĩa là, chiếc chìa khóa kia vừa là thật, mà cũng vừa là giả."

Brook: "?"

Tin xấu: Cô đã nhường chiếc chìa khóa thật rồi.

Tin tốt: Chìa khóa thật hóa ra cũng là đồ giả.

Hoắc Ưu vẫn đang cố bày tỏ thái độ của mình: "Lão quỷ đêm canh gác nhà xác đang âm mưu hãm hại thí sinh chúng ta, thật không biết xấu hổ."

Cái chìa khóa giả kia, là lão ta cố tình để lại thật!

Hoắc Ưu vừa cảm thấy quỷ đêm khốn nạn thật sự, vừa chẳng thấy bản thân mình có vấn đề gì.

Thí sinh tùy cơ ứng biến trong một kỳ thi đại học đầy cam go sao có thể gọi là khốn nạn được chứ?

Đấy gọi là tao nhã!

Còn về những động tĩnh ở tầng một…

Bắt đầu có người chết rồi sao?

Quỷ gác đêm nhà xác đúng là đồ tồi. Rác rưởi!

Tại tầng một của tòa ký túc xá, ngay khi vừa thoát lên trên, nhóm Tề Đạo và Vương Dương đã lập tức lao thẳng về phía cửa chính.

Sở dĩ bọn họ không hề hay biết tòa nhà có hai lối thoát, lại càng không có khái niệm gì về việc tồn tại hai cánh cửa, là vì phía bắc vốn rất hẻo lánh. Ở đó không có cửa lớn đàng hoàng mà chỉ có một cánh cửa ngầm; dù theo lý thuyết, 25 phòng ký túc xá nằm sát bên cạnh, đám thí sinh tầng một chỉ cần bước ra khỏi phòng là phải nhìn thấy nó đầu tiên mới đúng.

Thế nhưng cho đến giờ vẫn chẳng có ai tìm ra vị trí của nó, khiến cánh cửa này nghiễm nhiên trở thành một lối thoát vô hình.

Cũng phải thôi, một khi quỷ đêm canh gác nhà xác làm Boss trường thi này, nó sẽ căn cứ vào trình độ gây sức ép của thí sinh mà điều chỉnh biện pháp đối phó. Theo đó, một chiếc chìa khóa buộc phải là vật phẩm then chốt lộ ra ngoài, chiếc còn lại thì bị ẩn đi. Cách sắp xếp này vừa gián tiếp đẩy độ khó của phó bản lên cao, vừa làm dày thêm phần cốt truyện. Thực tế có thể đoán trước rằng, với hơn sáu trăm thí sinh tại đây, nếu không có sự can thiệp của Hoắc Ưu thì chiếc chìa khóa kia chính là vật phẩm mở cửa duy nhất, và cửa bắc cũng không cần phải xuất hiện.

Cái này gọi là tùy cơ ứng biến.

Nhóm Vương Dương vẫn hoàn toàn mù tịt về sự thật này, cả đám rầm rộ tiến thẳng cửa nam.

Cửa chính đúng là cửa chính, quả nhiên rất hoành tráng. Cái ổ khóa bự chà bá kia cũng là một bài toán khó, vũ lực không có tác dụng, chỉ có thể lọ mọ thử từng chiếc chìa khóa một thôi.